Niềm vui sướng đã tiêu hao gần hết sức lực của Chu Gia Ngư, rất nhanh cậu đã buồn ngủ, nằm trên giường mơ màng một lúc hai mắt trĩu nặng chìm vào giấc ngủ
Nếu lúc này Lâm Trục Thủy có thấy thấy biểu cảm của cậu sẽ phát hiện miệng cậu luôn nở nụ cười, khuôn mặt tràn đầy hạnh phúc.
Chu Gia Ngư ngủ rất lâu, sau khi tỉnh dậy lại nằm trên giường một lúc mới khàn giọng hỏi:" Tôi ngủ bao lâu rồi?"
Sái Bát đang đứng ở trên mai rùa ngâm nga đáp:"Mấy tiếng nữa là đến tối rồi, đi ăn tối thôi"
Chu Gia Ngư từ trên giường ngồi dậy, cảm thấy tay chân bủn rủn không còn sức lực, nhưng vẫn buồn cười nói :" Tôi thật sự rất vui a, tôi mơ một giấc mơ" .Lúc cậu nói khuôn mặt đều đỏ bừng, chóp mũi đổ chút mồ hôi, khóe mắt và đuôi mày đều toát ra vẻ vui mừng.
" Mơ thấy cái gì vậy?" Sái Bát nghĩ chắc hẳn ngươi rất muốn điều gì đó trở thành sự thật, vui vẻ đến như vậy, bộ dáng kích động này chẳng lẽ là mộng xuân?
Sau đó Sái Bát liền nghe thấy Chu Gia Ngư cười ngây ngô đáp :"Tôi mơ thấy tiên sinh tỏ tình với tôi"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT