Biểu hiện của Diệp Trăn không khỏi làm mọi người sởn tóc gáy, vì thế bầu không khí cũng trở nên hơi ngột ngạt.
Đến bữa trưa, Diệp Trăn lại càng bất thường hơn. Cô ta ăn vài miếng cơm rồi tỏ vẻ bất mãn, lẩm bẩm nói: "Tại sao không ngon gì cả? Không thấy no."
"Muốn ăn thịt không?" Cậu của Diệp Trăn vẫn ngồi bên cạnh cô ta, tốc độ nói chuyện rất chậm.
"Ăn thịt..." Ánh mắt Diệp Trăn có chút nghi hoặc, sau đó dường như chẳng muốn nghĩ ngợi thêm, nghiêm túc đáp: "Dạ, ăn thịt. Con muốn ăn thịt, càng nhiều càng tốt."
Ngay sau đó, một phần thịt tươi được đặt xuống trước mặt Diệp Trăn. Đa số là thịt bò chỉ nấu sơ sài, không có nước sốt hoặc đồ ăn kèm. Dường như món thịt này chỉ để thỏa mãn cái đói, trông không ngon mắt chút nào, vậy mà Diệp Trăn lại say sưa thưởng thức. Chu Gia Ngư ước chừng cô ta ăn liên tục ba, bốn ký thịt mới dừng lại, khẽ ợ một cái rồi mỉm cười thỏa mãn.
Mấy người còn lại mất hết khẩu vị, chỉ nhìn chằm chằm Diệp Trăn. Cô ta cũng chú ý tới ánh mắt của họ, nhưng không nhận ra mình đang cư xử rất quái đản, nghi ngờ hỏi: "Sao mọi người lại nhìn tôi mà không ăn? Mọi người cũng muốn ăn thịt hả?"
"Không không!" Thẩm Nhất Cùng xua tay, vội vàng cúi đầu lùa cơm, chỉ sợ Diệp Trăn nhất thời cao hứng lại đòi chia sẻ thức ăn với họ. May mà Diệp Trăn cũng không để tâm, cô chỉ mải mê chiều chuộng bao tử, hoàn toàn không phát hiện cơ thể có vấn đề.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play