Ánh trăng sáng tỏ chiếu lên người tôi. Ngửa đầu nhìn vầng trăng tròn trên trời, cuối cùng tôi cũng hiểu vì sao thi nhân thời xưa khi nhớ người thân lại hay ngắm trăng, chứ không phải mặt trời.
Vì mặt trời chói mắt, người ta chẳng thể nhìn lâu.
Ngắm trăng một lúc, tôi bắt đầu nấu cơm. Do không chuẩn bị nguyên liệu gì, nên bữa cơm cũng đơn giản hết mức – nấu chút cháo kê, ăn kèm ít dưa muối.
Nấu xong đợi cho nguội bớt, lúc cháo vừa ăn được mà không bị bỏng miệng, tôi bưng vào phòng cho Bạch Linh.
Bạch Linh vẫn như trước, chưa tỉnh lại. Tôi ngồi bên giường, nhẹ nhàng đỡ cô bé dậy, dùng muỗng nhỏ đút từng thìa cháo vào miệng.
Sợ cô ăn không đủ, tôi đút liền hai bát đầy rồi mới rời khỏi phòng.
Ngồi trước bàn, vừa ăn cháo kê vừa gặm dưa muối, tôi thầm nghĩ đêm nay chính là lần chạm trán đầu tiên giữa tôi và đám người của Vấn Tiên Giáo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT