Trầm Dao cầm lệnh bài, nhìn cánh cửa đã đóng lại trước mặt, vẫn còn chưa phản ứng kịp.
“Nửa đêm rồi, chúng ta cũng đừng đứng đây nữa.”
Tôi thở dài, nói: “Đưa Du Thương đi bệnh viện trước đã, còn hai người đi sát cạnh tôi.”
“Anh Du hình như không sao rồi.” Bạch Linh nói.
Tôi “hả” một tiếng, khi quay đầu nhìn lại, đã thấy Du Thương đang tỉnh bơ đứng một bên, vẻ mặt như chưa từng xảy ra chuyện gì.
Du Thương thấy tôi nhìn mình, cười toe toét: “Anh Long, tôi không sao hết, chúng ta cũng đừng đến khách sạn làm gì, đến nhà tôi nghỉ tạm một đêm đi.”
Tôi, Trầm Dao và Bạch Linh nhìn nhau, không phải nói người nhà họ Du đều… sao còn?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT