Quầng mắt của Ôn Nhạn Hồi hơi thâm.
Anh gần như theo bản năng mà châm một điếu thuốc, hạ cửa sổ xuống một chút rồi khoanh tay bật hệ thống tuần hoàn không khí trong xe: “Vậy phải xem cô Ân đây hiểu hai chữ ‘bên cạnh’ này cụ thể như thế nào.”
Ân Chỉ Thư đã đi từ thang máy xuống dưới lầu, đứng ở cửa tòa nhà.
Rõ ràng đã thấy được xe của Ôn Nhạn Hồi, nhưng cô không đi về hướng đó mà cứ thế đứng trong phạm vi tầm mắt của anh, rồi cười tủm tỉm nói: “Vậy sao? Chẳng lẽ không phải là xem thầy thể hiện hai chữ đó như thế nào ạ? A, thầy lại hút thuốc, quên nói cho thầy biết, thật ra em không thích mùi thuốc lá lắm đâu.”
Người trên xe hơi khựng lại, như có cảm giác mà nhìn sang một bên.
Ân Chỉ Thư hiếm khi mặc quần short và đi bốt cao cổ, lại đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm, chỉ để lộ ra nửa chiếc cằm trắng nõn và đôi môi đỏ.
Cô lại còn đang ngậm một cây kẹo mút nên giọng nói có một tia ngọng nghịu khác thường, ngược lại càng khiến câu nói vừa rồi của cô có vẻ thêm… ám muội không rõ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play