Lúc Ân Chỉ Thư cuối cùng cũng tỉnh lại sau cơn mê man đã gần ba giờ chiều.
Cô day day thái dương, có chút uể oải bò dậy đi rửa mặt, vừa đi vừa phàn nàn với 1001: [Tác dụng phụ của cái vật phẩm này của các mi đúng là đáng sợ thật. Ngủ say như chết thế này là một chuyện rất nguy hiểm, mi biết không? Mi thử nghĩ xem, lỡ như cả mấy người họ đột nhiên cùng đứng trước cửa ký túc xá của tôi, mà tôi thì vẫn đang ngủ say không biết gì cả… Shh ——]
Cô hít một hơi thật sâu, vừa đánh răng vừa nói không rõ tiếng: [Tôi đề nghị bọn mi tự nghĩ cách mà cải tiến nó đi.]
1001 có miệng mà không thể nói.
Vật phẩm này đâu phải do nó làm ra, nói đúng hơn là chính nó cũng chẳng biết nguyên lý của vật phẩm này là dựa trên mã lệnh hay thứ gì khác, chỉ đành cười gượng hai tiếng: [Ký chủ đừng kể chuyện ma như vậy chứ. Hay là, lần sau ký chủ ở trong mơ đừng vận động dữ dội như thế…]
Ân Chỉ Thư rửa mặt xong, bắt đầu vỗ mỹ phẩm dưỡng da lên mặt: [Điều đó còn phải xem Lục Nghiên mỗi lần mơ thấy gì. Tôi thấy giấc mơ của anh ta chắc khó mà không dữ dội được.]
1001: […????]

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play