Việc ăn bữa sáng hay bữa trưa vào lúc 11 giờ 20 phút thật ra cũng không quan trọng.
Quan trọng là, ăn ở đâu, ăn với ai, và ăn như thế nào.
Ân Chỉ Thư đi lên lầu rất chậm, chậm đến mức 1001 cũng phải tò mò không biết có phải hôm nay cô đi giày không thoải mái, hay là do bữa sáng quá nặng xách không nổi.
Đáp án dĩ nhiên không phải bất kỳ loại nào trong số đó.
Chỉ đơn giản là Ân Chỉ Thư muốn để Ôn Nhạn Hồi phải chờ thêm một lát mà thôi.
[Trên đời này, mọi thứ có được đều không thể quá dễ dàng.]
Ân Chỉ Thư ân cần dạy dỗ 1001: [Đây là đạo lý mà hôm qua tôi đã tra được trên Tinh Võng. Áp dụng vào thực tiễn, chính là việc lúc ở lớp học tôi đã chăm chú nhìn Ôn thỏ trắng, khiến anh ta cảm thấy dường như đối với tôi, anh ta chính là người quan trọng nhất trên thế giới.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT