Khi Ân Chỉ Thư tỉnh lại từ trong mơ, vẻ mặt cô hiếm khi trở nên vô cùng nghiêm trọng và đăm chiêu.
1001 rất khó hiểu: [Tôi bảo này, ngài sao vậy? Chuyến đi vào giấc mơ này thu hoạch rõ ràng là rất bội thu mà. Không chỉ hoàn toàn bù lại được chi phí của đạo cụ D, thậm chí còn lời ra được hai cái đạo cụ C nữa đó! Độ hảo cảm của Lục sói nhỏ từ 15% đã bay thẳng lên 22% rồi. Tôi thấy cứ theo tiến độ này, anh ấy chỉ cần nằm trong khoang trị liệu thêm một lát nữa thì có lẽ sẽ tự động lên 25%, hoàn thành nhiệm vụ ra mắt của chúng ta!]
Ân Chỉ Thư lặng lẽ nằm trên giường, nhìn đăm đăm lên trần nhà trong bóng tối một lúc, rồi mới u sầu nói: [Tôi cảm thấy cái tên mi đặt cho Lục Nghiên, vô cùng, cực kỳ, đặc biệt, chính xác.]
[… Hả?] 1001 cảm thấy lời nói của Ân Chỉ Thư có ẩn ý.
Ân Chỉ Thư thầm nghĩ, đàn ông 125 tuổi, đúng là như hổ như sói. Nhưng mấy lời này thì không cần nói cho 1001 biết, lỡ như nó muốn nghe thêm chi tiết, cô cũng không nói ra được.
Nhưng chẳng phải vậy sao?
Dù chỉ là trong mơ, nhưng khi tỉnh lại, cô vẫn cảm thấy miệng mình còn cảm giác nóng rát như ảo giác.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT