Thẩm Tầm Không vừa hay nghe được tin tức Dương gia sụp đổ, lại biết hung thủ phía sau chính là đứa em bấy lâu nay bị coi nhẹ, liền mang theo Giang Tinh Nhiễm cùng nhau đến Aulair.
Mà trùng hợp, Triệu Vân Hành cũng vừa đến.
Thẩm Tầm Tinh đang ngồi trong phòng trà nhàn nhã pha nước, một thân trang phục nhạt màu như thấm ánh nắng ban mai, thần sắc an tĩnh, ngón tay thon dài chậm rãi xoay chén, cả người như một bức họa cổ hương.
Thấy người đến, cậu nhấc tay nhẹ đẩy chén trà về phía trước: “Nếm thử đi, trà trong nước vẫn thơm hơn nước ngoài.”
Thẩm Tầm Không có phần bất ngờ, liếc nhìn cậu rồi nở nụ cười: “Thích uống trà từ bao giờ? Anh bảo người tìm chỗ tốt hơn.”
“Không cần đâu.” Thẩm Tầm Tinh nhàn nhạt xua tay, “Không thích, chẳng qua nghe nói tốt cho tim, miễn cưỡng uống một chút.”
Chưa đợi Thẩm Tầm Không lên tiếng, Giang Tinh Nhiễm đã không nhịn được tiến lên một bước, giọng điệu chất vấn mang theo kích động: “Tầm Tinh, cậu thật quá đáng! Dù gì cũng là Dương thúc thúc một nhà, sao cậu có thể nhẫn tâm ra tay như vậy?”
Thẩm Tầm Tinh khựng lại giữa động tác, tay lỡ làm đổ chén trà, nước trà hồng nhạt lập tức rơi xuống vạt áo, làm ướt một mảng lớn.
Triệu Vân Hành đứng gần đó phản ứng cực nhanh, lập tức rút khăn giấy ra giúp cậu lau, động tác vừa nhẹ vừa cẩn thận, ánh mắt đầy lo lắng.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT