Thẩm Tầm Tinh ngơ ngác đứng ở cửa, cứ tưởng bản thân hoa mắt.
Tuyết dưới hiên càng lúc càng rơi dày, những bông tuyết hỗn loạn táp vào mặt, khiến cậu chợt hoảng hốt.
Từ nhỏ đến lớn, kỳ thật Thẩm Tầm Tinh vẫn luôn bị buộc phải gắn liền với hai chữ “độc lập”.
Mười ba tuổi, một mình nằm viện nơi đất khách, chờ ba mẹ đến thăm; mười sáu tuổi, cha mẹ qua đời, từ đó về sau một mình qua lại giữa hai đất nước; mười tám tuổi gặp Declan, rồi tận mắt nhìn Declan thành gia lập thất, còn mình thì vẫn lẻ loi như cũ.
Hiện tại mới chỉ hai mươi sáu tuổi, nhưng trong lòng đã sớm mang theo cảm giác như thể đã sống qua cả một đời.
Nhưng Triệu Vân Hành lại xuyên qua màn tuyết, đi thẳng đến trước mặt cậu, bật dù che lên cho cả hai, nhẹ nhàng phủi đi những bông tuyết vương trên vai hắn. Sau đó, hắn lấy ra từ trong túi một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ, vòng lên cổ Thẩm Tầm Tinh một cách tự nhiên.
Cậu nghe thấy đối phương bật cười: “Sao vậy, ngốc rồi à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play