Vưu Lê giống như một con thú bông ngoan ngoãn, mặc người điều khiển. Khi được bế lên, ánh mắt cậu trống rỗng nhìn về phía trước, đôi mắt vô hồn, con ngươi mờ mịt như phủ một lớp sương.
Mất đi thị giác, trước mắt cậu chỉ còn một màu đen kịt.
Cứ như bị nhốt trong một căn phòng nhỏ, chỉ cảm nhận được những va chạm từ bên ngoài, những nụ hôn, những cái ôm…
Nhưng chỉ mình Vưu Lê biết, trong đầu cậu vẫn le lói một chút ánh sáng – ánh sáng xanh lam nhàn nhạt, mang cảm giác hiện đại của công nghệ. Đó là giao diện thương thành của hệ thống.
Hôm qua, dù cậu gọi hệ thống bao nhiêu lần cũng không được đáp lại, nhưng chỉ cần thầm niệm hai chữ “thương thành” là giao diện này hiện ra. Trước đây, chỉ có hệ thống thao tác mới cho phép cậu thấy màn hình này. Giờ đây, nó khác hẳn, nhiều chức năng bị khóa, hiển thị màu xám, ngoài những thứ cậu từng thấy, cậu chẳng thể dùng gì thêm.
Thậm chí, cậu có thể nhảy thẳng từ thương thành sang một giao diện chính mà cậu chưa từng biết đến. Ở trung tâm là hệ thống của cậu, nhưng ngoài ra còn có… trung tâm giám sát, trung tâm quản khống…
Vưu Lê từng vô tình nhấn vào xem, và trước mắt cậu hiện lên một cây thế giới rực rỡ, xuyên qua trời đất, thân cây kết nối mọi người chơi trong trò chơi. Các nhánh cây lan rộng, dưới cùng là từng màn hình đang phát sóng, hiển thị hình ảnh mỗi người chơi đang thông quan phó bản.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT