Hắn nói rất nghiêm túc, như thể đang bày tỏ điều gì đó cực kỳ quan trọng. Khiến biểu cảm của Chu Tiêu Tiêu thoáng ngạc nhiên, có chút không hiểu nổi, nhưng đầu óc con mèo nhỏ này xưa giờ vốn không giỏi suy xét mấy chuyện sâu xa, cũng chẳng có mạch logic rõ ràng, thế là cậu theo bản năng phản bác, giọng đầy châm chọc:
“Ngươi nói không tính, ta cũng chẳng tin. Hơn nữa…”
“Ngươi lúc nào cũng ra dồn sức trên người ta làm gì? Khu Tây ngươi thu phục? Khu Bắc ngươi cũng thu phục?”
Chu Tiêu Tiêu khinh khỉnh nhìn hắn: “Đợi đến khi nào ngươi thu phục được cả khu Tây lẫn Bắc rồi hẵng nói. Nhất là cái ổ chó điên khu Bắc kia…”
“Cả hai khu đó, tôi sẽ tự mình xử lý, luôn có cách. Nhưng với em, tôi chỉ còn duy nhất một cách này…”
“Cách của ngươi là cầm tù ta, ép ta phải ngoan ngoãn nghe lời.”
Hoắc Ngạn bất ngờ đưa tay bóp cằm Chu Tiêu Tiêu, trầm giọng: “Vậy tôi từng làm em bị thương? Thậm chí tôi đã từng nói, chỉ cần em đồng ý bình quyền, khu Đông sẽ vẫn là của em.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT