Trên mặt Hoắc Ngạn vẫn còn mấy vết trầy, máu khô chưa sạch, phối với cặp mắt đen trắng rõ nét và vẻ mặt hiện tại, nhìn kiểu gì cũng giống như vừa từ chiến trường máu me quay về, lại phát hiện bị phản bội, biểu cảm u ám đến kỳ lạ, nhìn thế nào cũng thấy có phần dọa người, khiến mèo Hoa không tài nào hiểu nổi.
“Liên quan gì tới ngươi?!”
Chu Tiêu Tiêu nổi cáu, vùng vẫy cố thoát khỏi đống xúc tu đang siết chặt lấy mình: “M* nó, buông ta ra!”
Nhưng lời còn chưa dứt, mấy cái xúc tu như cố tình trái ý cậu, lại càng siết chặt hơn.
Hoắc Ngạn cúi mắt, chăm chú nhìn thân thể đang bị xúc tu trói chặt, đáy mắt thoáng qua một tia cảm xúc dồn nén đến tận cùng. Khi nãy cũng là hình ảnh này… Vừa nghĩ tới cảnh đó, lòng hắn lại thêm rối loạn. Những xúc tu kia chậm rãi di chuyển, bò lên cơ thể thiếu niên như đang thầm thì điều gì đó trong im lặng…
Ngay lúc này, Chu Tiêu Tiêu đột nhiên khẽ rên một tiếng, sắc mặt lập tức trở nên không thích hợp…
Vài ngày nay xảy ra quá nhiều chuyện, đến cả thời gian suy nghĩ cũng chẳng có.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play