Lúc tỉnh lại, Thịnh Dương chỉ cảm thấy cổ họng đau rát. Theo bản năng, cậu đưa mắt tìm kiếm bóng dáng của Bùi Xuyên, nhưng trong phòng trống rỗng, không có một ai.
Trong lòng cậu bỗng dưng tràn lên một nỗi mất mát khó nói thành lời.
Chẳng lẽ lại đi làm rồi sao?
Bây giờ, cậu chỉ mong Bùi Xuyên có thể ở đây, cũng chỉ cần một mình người đó ở cạnh cậu.
Ngay khi nỗi mất mát dâng trào, ánh mắt Thịnh Dương lơ đãng nhìn ra ban công.
Chỉ thấy Bùi Xuyên mặc áo len dệt nhàn nhã, quay lưng lại phía cậu, đang gọi điện thoại.
Thịnh Dương chợt thở phào nhẹ nhõm, nghiêng đầu, tựa lên chiếc gối mềm, lặng lẽ nhìn theo bóng lưng kia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT