Thịnh Dương trước giờ chưa từng thấy Bùi Xuyên rơi nước mắt.
Tối nay chỉ ra ngoài một chút, vậy mà lúc về đã thấy Bùi Xuyên thành ra thế này... Chẳng lẽ là chịu uất ức gì sao?
Cậu nằm xuống giường, đưa tay ôm lấy hắn, khẽ hỏi:
“Có phải công ty xảy ra chuyện gì không?”
Bùi Xuyên lúc này mới dần dần tỉnh táo lại khỏi bóng đè của cơn ác mộng. Trong mũi toàn là mùi hương của Thịnh Dương, giọng hắn khàn khàn:
“Có thể... ôm anh chặt thêm một chút không?”
Thịnh Dương liền chui hẳn vào chăn, bụng lớn áp sát vào làn da ấm nóng của Bùi Xuyên, ngoan ngoãn hỏi:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT