Thịnh Dương tỉnh dậy thì mặt trời đã lên cao, bên mũi vẫn còn vương chút mùi đàn hương nhàn nhạt.
Nhưng khăn trải giường bên cạnh lại được trải phẳng phiu, hoàn toàn không giống như đã có người nằm qua.
Cậu xoa xoa đầu vẫn còn hơi choáng váng, liếc nhìn đồng hồ — đã hai giờ chiều.
Gần đây cậu bị làm sao vậy, sao lại mê ngủ như thế?
Thịnh Dương có chút buồn rầu.
Hơn nữa, trong lòng còn vướng một nghi hoặc — tại sao cậu lại tự mình trở về phòng?
Rõ ràng tối qua còn nhớ mình ngồi trên sofa đọc sách chờ Bùi Xuyên về mà?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT