Người mà Thịnh Dương nói thích là ai, Bùi Xuyên không cần nghĩ cũng biết. Tim hắn hơi giật nhẹ, nhưng ngoài mặt vẫn tỏ vẻ chẳng để tâm.
Hắn hiểu Thịnh Dương rất rõ — câu đó chẳng qua là để đối phó với Omega bên kia, không thể coi là thật. Hoặc cùng lắm chỉ là cái cớ để Thịnh Dương đúng lúc lấy lòng anh. Dù sao, thằng nhóc này từ trước đến giờ vẫn luôn có vài phần tâm cơ, biết lợi dụng thời điểm.
Thoa thuốc xong, Bùi Xuyên đứng dậy, như thể chưa từng nghe thấy câu "tỏ tình" kia, chỉ thản nhiên nói:
“Ăn cơm.”
Ánh mắt Thịnh Dương thoáng hiện lên nỗi thất vọng.
Cậu đang ở nhờ nhà anh, lẽ ra Bùi Xuyên không đến mức chán ghét mình. Vậy tại sao cứ mỗi lần cậu cố bày tỏ chút tình cảm, anh đều cố tình lảng đi như thế?
Trong lòng tuy chua xót, Thịnh Dương vẫn ngoan ngoãn đáp:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play