Anh luôn tự nhủ rằng—vợ mình không phải lạnh nhạt.
Mà là… tính cô vốn vậy.
Thế nhưng, mỗi lần xa nhau rồi gặp lại, cô chẳng hề tỏ vẻ xúc động, cũng không thẹn thùng, càng không hề thể hiện chút gì gọi là nhớ nhung.
Điều đó khiến anh vô cùng thất vọng.
Cảm giác như bản thân có cũng được, không có cũng chẳng sao.
“Vợ ơi, em không nhớ anh sao?”
Lục Trường Chinh ấm ức ôm lấy cô, dáng vẻ như một chú chó con bị chủ nhân bỏ rơi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play