Tuy Triệu Kiến Quốc cảm thấy tiếc nuối, nhưng anh cũng không có ý níu kéo.
Đã là anh em mà trong lòng không còn tình nghĩa, lại bắt đầu toan tính thiệt hơn, thì chẳng còn gì để luyến tiếc nữa.
Bất kể ba người anh trai có lấy danh nghĩa “anh cả” ra gây áp lực thế nào, Triệu Kiến Quốc cũng dửng dưng, không hề lay chuyển.
Cả nhà bốn người cố chịu đựng cho tới đêm trước ngày lên đường, Triệu Kiến Quốc đến nhà trưởng thôn ngồi một lát, rồi sáng sớm hôm sau, mang theo hành lý rời đi.
Anh không đến chào tạm biệt ba người anh trai.
Không cần thiết nữa.
Lên tàu rồi, Triệu Kiến Quốc vẫn không quên an ủi Đặng Bình, nói rằng sau này nếu không có chuyện thật sự cần thiết thì sẽ không quay lại nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT