An Lý bắt được một chiếc taxi đang chào khách bên đường, rồi rời khỏi nhà ga.
Việc Tiểu Ngư giận dỗi bỏ đi vốn nằm trong dự đoán của Tống Mộ Dã. Cậu xưa nay không chịu được ấm ức, làm việc lại hay theo cảm tính.
Tống Mộ Dã nhìn theo bóng cậu lên xe, sau đó thu lại ánh mắt, ngồi bệt xuống bậc thềm, ngẩn người nhìn bãi tuyết trước mặt. Ở quảng trường nhà ga phía xa, một nhóm trẻ con đang chơi ném tuyết.
Trong lòng anh vô cùng bức bối, nhưng chẳng biết phải giãi bày cùng ai, cũng không muốn để bất kỳ ai khác hiểu được tâm tư mình.
Trong thế giới của anh, chỉ tồn tại hai loại người: một là Tiểu Ngư, hai là tất cả những người còn lại.
Anh không muốn chia sẻ bất cứ điều gì với người khác. Chỉ với Tiểu Ngư, anh mới mong có thể dốc hết ruột gan, không giữ lại điều gì, không có bí mật.
Từ khi ở bên Tiểu Ngư, anh luôn lo lắng rằng mình sẽ trở thành gánh nặng của cậu, khiến thành tích học tập của cậu sa sút. Anh thậm chí từng mơ thấy ác mộng không chỉ một lần — mơ rằng có một ngày chuyện tình cảm giữa họ bị người khác phát hiện. Tiểu Ngư, người luôn kiêu hãnh và được thầy cô, bạn bè yêu mến vì thành tích học tập xuất sắc, bị xì xào bàn tán sau lưng. Trong giấc mơ, Tiểu Ngư ngày càng trầm lặng, ngày càng tuyệt vọng, đến mức một ngày nào đó rơi vào bế tắc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT