Cơm trưa nấu xong rồi, An Lý lên tầng gọi Mộc Đầu xuống ăn, tiện thể nói chuyện luôn về việc hai người họ cùng Trương Húc Đông hùn vốn mở tiệm giặt giày.
“Cái gì cơ?”
Tống Mộ Dã không tán thành cách làm của Tiểu Ngư cho lắm: “Nếu lỗ thì sao? Số tiền trong thẻ ngân hàng là học bổng em cố gắng học hành mới có được, còn cả tiền tụi mình kiếm được nhờ bán hàng nữa. Chúng là để em đóng học phí và chi tiêu khi vào đại học đấy.”
“Chuyện này em thấy khả thi, sẽ không lỗ đâu.” An Lý nói ra suy nghĩ của mình cho Mộc Đầu nghe, “Anh nghĩ mà xem, học sinh Nhị Cao đông thế nào, quanh trường còn có biết bao người sinh sống. Chỉ cần giá cả hợp lý, học sinh không muốn tự giặt giày chắc chắn sẽ sẵn sàng bỏ vài đồng để giặt, mấy người trẻ gần đó có thu nhập thì càng khỏi phải nói, chắc chắn sẽ chịu chi.”
“…”
“…”
“Đây là một việc kinh doanh lâu dài. Cửa hàng khu gần trường thì giá thuê rẻ, trường học lại ở đó mãi không chuyển đi, học sinh mỗi năm lại đổi một lớp. Dù chỉ tính một người bỏ ra một tệ để giặt giày một lần, mình vẫn có lời.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT