Gần đây An Lý phát hiện bạn cùng bàn Vương Văn Soái có chút kỳ lạ. Trước đây tuy rằng Vương Văn Soái học hành nghiêm túc trong giờ, nhưng tan học thì vẫn chơi đùa như thường, rất hiếm khi đem bài tập trong lớp về nhà làm tiếp.
Điều khiến An Lý càng thấy khó hiểu hơn là dạo gần đây, Vương Văn Soái thỉnh thoảng lại u oán nhìn cậu chằm chằm.
Khi Vương Văn Soái thở dài một tiếng rồi lại quay đầu nhìn cậu, An Lý cuối cùng cũng không nhịn được: “Cậu làm sao thế? Dạo gần đây sao cứ nhìn tớ hoài vậy? Lẽ nào mặt tớ hay chỗ nào trên người tớ có vấn đề à? Cậu mà cứ nhìn nữa thì tớ viết không nổi chữ nào đâu.”
“Chỉ là cảm thán thôi, người với người đúng là không thể so sánh được. Cái đầu của cậu rốt cuộc là mọc kiểu gì vậy? Sao cậu lại thông minh như thế?”
An Lý chẳng hiểu cậu ta bị kích thích gì mà lại kết luận hoang đường như vậy, “Tớ thông minh chỗ nào?”
Cậu chưa bao giờ cảm thấy mình là người thông minh.
“Cậu không thông minh á? Vậy sao bài toán nào, bài lý nào cậu cũng làm được? Ba tớ là giáo viên dạy Vật lý, thế mà cậu biết nhiều kiến thức lý còn hơn cả tớ.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play