Cơm nước xong, mọi người đều có chút say. Lâm Thính rất ít khi uống rượu, nhưng tối nay không khí quá lúng túng nên cậu không nhịn được mà cũng uống một chút, giờ thì mắt đã lờ đờ, đồng tử tán loạn.
"Tiểu đàn em, tửu lượng em kém quá đi." Tần Húc còn ngồi bên cạnh cười nhạo.
Lâm Thính gục xuống bàn, gương mặt đỏ bừng, giọng nói mềm oặt: “Ừm, em không hay uống rượu.”
Tần Húc ha ha cười to hai tiếng: “Em phải luyện cho quen đi, không thì bị người ta chuốc vài ly là xong phim luôn.”
Lâm Thính mở to mắt nhìn Hạ Đồ Xuyên, tự mình lẩm bẩm: “Em không uống với người lạ đâu, nên không say được.”
Cậu muốn khiến Hạ Đồ Xuyên yên tâm, nhưng trong tiềm thức lại không dám nói thẳng ra.
Bả vai đột nhiên bị ai đó vỗ nhẹ một cái, giọng Từ Vị vang lên bên tai: “Lâm Thính, cậu muốn uống nước không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play