Hạ Đồ Xuyên dắt Lâm Linh ra ban công. Người kia châm điếu thuốc, cau mày nói: “Xin lỗi, hôm nay đến đột ngột, mấy lời mẹ tôi nói thì cậu đừng để bụng. Bà ấy chỉ là quá sốt ruột, nói chuyện không suy nghĩ.”
Hạ Đồ Xuyên lắc đầu tỏ ý không sao, im lặng chờ Lâm Linh nói tiếp.
Lâm Linh hút một hơi thuốc, quay đầu nhìn Hạ Đồ Xuyên mỉm cười: “Trước tiên muốn chúc mừng cậu, thủ khoa tỉnh, giỏi ngoài sức tưởng tượng.”
Hạ Đồ Xuyên vẫn không nói gì, vì thật sự không biết nên đáp lại thế nào.
Lâm Linh nhìn hắn một lúc, cuối cùng vẫn mở miệng: “Tuy yêu cầu này có hơi quá đáng, nhưng tôi nghĩ vẫn phải làm ông anh khó ưa một chút… Tôi hy vọng cậu có thể tạm thời tách khỏi Thính Thính.”
Hạ Đồ Xuyên cụp mắt nhìn Lâm Linh, giọng điệu kiên định: “Tôi đã nói sẽ không rời xa cậu ấy. Nếu khiến mọi người thất vọng thì tôi xin lỗi, nhưng tôi không định rời khỏi Lâm Thính.”
Nếu hắn thật sự rời đi thì Lâm Thính nhất định sẽ làm chuyện dại dột. Hắn không thể chịu được chuyện đó.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play