Lâm Thính tỉnh lại thì thấy Hạ Đồ Xuyên đang ngồi bên mép giường nắm tay cậu, vẻ mặt lo lắng nhìn cậu.
Ngoài cửa sổ ánh hoàng hôn đỏ rực, chiếu vào phòng khiến không khí ấm áp lạ thường.
Nhìn thấy Hạ Đồ Xuyên, Lâm Thính nhịn không được ủy khuất nghẹn ngào: “Thực xin lỗi.”
Hạ Đồ Xuyên nhẹ nhàng vuốt mu bàn tay cậu, vừa giúp cậu lau nước mắt vừa nói: “Đồ ngốc, có gì mà phải xin lỗi, lần sau đừng làm như vậy nữa, nếu cậu bị thương thì tôi sẽ tự trách chết mất.”
Lâm Thính gật đầu, lấy mặt cọ cọ vào lòng bàn tay hắn, lông mi vì nước mắt mà ướt đẫm, trông cực kỳ đáng thương.
“Lúc đó tôi quá nôn nóng, đầu óc giống như không hoạt động nổi, sau này sẽ không nữa.”
Hạ Đồ Xuyên giải thích: “Tôi không phải trách cậu, chỉ là lo thôi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play