Chớp mắt đã Tết, năm nay đúng ba mươi Tết lại hiếm khi có nắng, sáng sớm Lâm Thính đã rời giường rồi lén lút chạy sang phòng Hạ Đồ Xuyên, chui vào chăn nằm chung với hắn.
Hạ Đồ Xuyên còn chưa tỉnh hẳn, nhưng theo thói quen với tay đeo máy trợ thính, rồi dịch người qua bên cạnh để Lâm Thính nằm sát vào.
Lâm Thính nhìn dáng vẻ hắn còn chưa tỉnh ngủ, không nhịn được tò mò: “Sao cậu vẫn chưa tỉnh, tối qua thức khuya à?”
Hạ Đồ Xuyên vốn có kỷ luật nghiêm nên dù là nghỉ lễ cũng luôn dậy lúc sáu giờ sáng, vậy mà giờ đã hơn bảy giờ.
Hắn giơ tay che mắt, giọng khàn khàn mới tỉnh ngủ: “Nói chuyện với cô tới khuya.”
“Cô nói gì vậy?” Lâm Thính thuận miệng hỏi tiếp, hoàn toàn không cảm thấy có gì lạ.
Hạ Đồ Xuyên tỉnh hẳn, nằm thẳng ra, nói với cậu: “Không có gì, bảo tôi cứ yên tâm ở bên này với còn dặn nhớ ăn uống ngon miệng hôm nay.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play