Thứ hai, khi điểm thi công bố, Lâm Thính quả thật thi rớt. Bình thường cậu luôn giữ vững vị trí top 5, vậy mà lần này lại tụt thẳng xuống hạng 10.
Khoảnh khắc nhìn thấy điểm số, toàn bộ áp lực và cảm xúc u uất tích tụ suốt hai ngày qua như nổ tung, Lâm Thính quăng đại bài thi vào ngăn bàn rồi úp mặt xuống ngủ, kiểu dáng rõ ràng là “tôi không muốn học hành gì hết”.
“Đề lần này khó, gần giống như đề thi đại học thật sự nên mấy bạn làm không tốt cũng đừng lo lắng quá. Đây chỉ là một lần thi khảo sát chất lượng thôi, sau này vẫn còn rất nhiều cơ hội, chúng ta cứ tiến bộ từng chút là được.”
Giáo viên chủ nhiệm vừa nói vừa liếc sang Lâm Thính đang gục mặt trên bàn, lo lắng hỏi: “Lâm Thính sao vậy? Không khỏe hả?”
Lâm Thính không lên tiếng, Hạ Đồ Xuyên liền đáp thay: “Thầy ơi, cậu ấy hơi mệt ạ.”
Nghe vậy, thầy chủ nhiệm lập tức sốt ruột, “Vậy có cần đi bệnh viện không? Sức khỏe là vốn liếng cách mạng đó.”
Hạ Đồ Xuyên vừa định mở miệng thì Lâm Thính đột nhiên ngồi thẳng dậy, “Thầy ơi, em muốn xin nghỉ một chút.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play