Hôm sau, Lâm Thính mơ mơ màng màng mở mắt ra, phát hiện mình với Hạ Đồ Xuyên không ngủ cùng một giường. Cậu ngủ thành hình chữ X, không biết từ lúc nào đã lăn xuống cuối giường, chăn bị cuộn lại thành một đống, căn bản không đắp trên người.
Trên người chiếc áo tắm dài cũng mở tung, cậu cứ thế nằm trần trụi như vậy.
May mà tối qua không lạnh, nếu không cậu thể nào cũng cảm rồi.
Cậu quay đầu nhìn quanh, không thấy Hạ Đồ Xuyên đâu nên liền nhắm mắt lại gọi: “Hạ Đồ Xuyên ơi, cậu lại đi đâu rồi?”
Dám không ngủ cùng cậu nữa chứ, tối qua cậu uống say như vậy, cái tên này cũng quá vô lương tâm rồi.
Lâm Thính cứ thế nằm đó, cũng không có ý định bò dậy tính sổ. Đúng lúc Hạ Đồ Xuyên đẩy cửa bước vào, vừa hay thấy cảnh tượng kia.
Nắng sớm bên ngoài cửa sổ chiếu nghiêng vào giường, đúng lúc rọi lên người Lâm Thính, cậu tóc tai rối bù, áo tắm mở rộng, nằm ườn như mèo con, hoàn toàn không nhận ra mình bây giờ trông quyến rũ đến mức nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT