Lâm Thính ban đầu tính sau khi xem xong Phao Phao thì về nhà, nhưng nghĩ đến Hạ Đồ Xuyên thân thể không khỏe thì cậu lại thấy không yên tâm khi cứ thế rời đi.
Thấy Hạ Đồ Xuyên đang làm bài tập, cậu duỗi tay chọc chọc lưng hắn, toàn là xương: “Hạ Đồ Xuyên, hôm nay tôi không về nhà đâu, tôi muốn ngủ ở đây.”
Hạ Đồ Xuyên sững người một chút rồi cố tỏ ra bình tĩnh: “Vậy cậu có muốn tắm không?”
“Muốn chứ, nhưng tôi lười lắm nên không muốn nhúc nhích.” Lâm Thính vừa nói vừa chống đầu đi qua đi lại trong phòng, thi thoảng lại nhéo nhéo Phao Phao, học Phao Phao đi lại, nhìn thế nào cũng không giống kiểu người không muốn động đậy.
Hạ Đồ Xuyên làm xong một bài, ngẩng đầu lên nói với Lâm Thính: “Vậy thì lấy sổ ghi chú của tôi ra học đi, còn muốn động thì đi tắm.”
Lâm Thính buông tay xuống, gục đầu lên vai đi đến sau lưng Hạ Đồ Xuyên, lấy đầu gối huých hắn một cái: “Không thể đợi đến ngày mai mới học à? Hôm nay mệt lắm rồi, tôi mới bị ma dọa đó nên giờ tim vẫn còn đập thình thịch nè.”
Cậu làm nũng, giọng mềm nhũn, nghe đáng yêu cực kỳ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT