Sáng thứ Hai Lâm Thính dậy rất sớm, cố ý đi xem bảng thành tích ở bảng thông báo. Cậu xem thẳng từ tên đứng đầu thì quả nhiên, cái tên Hạ Đồ Xuyên chễm chệ ở vị trí số một, hơn nữa còn đạt tổng điểm 700, bỏ xa người đứng thứ hai gần 300 điểm, đúng là dọa người ta muốn ngất.
Còn cậu thì sao? Cậu lười nhác quét mắt nhìn xuống cuối bảng thì quả nhiên, đứng thứ năm từ dưới lên, cũng tạm được vì ít nhất còn hơn Trần Tử Hiên. Tên kia mới là đội sổ thật sự.
Nhưng cậu không để tâm lắm, Hạ Đồ Xuyên đứng nhất là được rồi. Cậu vội lấy điện thoại định gửi tin cho Hạ Đồ Xuyên thì không may lại bị thầy chủ nhiệm bắt gặp, thế là bị tịch thu ngay tại chỗ.
“Thầy ơi, thật sự không trả lại cho em hả? Em gửi một tin nhắn rồi đưa lại ngay mà,” Lâm Thính lẽo đẽo phía sau năn nỉ thảm thiết.
Thầy chủ nhiệm lạnh như tiền đáp: “Kêu phụ huynh em đến lấy.”
Lâm Thính lập tức nói: “Thôi khỏi, thầy cứ giữ đi, tốt nghiệp rồi trả lại em.”
Nếu để ba mẹ biết cậu lén mang điện thoại đến trường mà còn bị bắt thì đời cậu coi như tàn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play