Cùng thời điểm ấy, nơi biên cảnh tây bắc xa xôi nhất của Vân triều — Sóc Châu, vùng đất lưu đày của các tội thần và gia quyến.
Dù đã là tháng tư, tiết trời nơi đây vẫn khắc nghiệt giá lạnh. Sóc Châu quanh năm tuyết phủ trắng núi, là chốn hàn địa khổ cực nhất trong cõi Vân quốc. Dân chúng ở đây chịu đựng không nổi, nhưng phần lớn đều mang thân phận tội dân hoặc là hậu duệ của họ, không thể rời khỏi chốn này, chỉ đành cắn răng mà sống qua ngày đoạn tháng.
Gió rét rít gào không ngớt, quất vào mặt như dao cắt da xẻ thịt.
Trên nền đất băng giá, bảy tám thi thể ngổn ngang, dấu vết giằng co hỗn loạn hiển hiện rõ ràng. Tựa bên đó, một thiếu niên vận áo cũ rách ngồi thở dốc, ánh mắt tan rã thất thần, nhìn đăm đăm về phía chân tường thành Sóc Châu ở đằng xa.
Từ kẻ được người người kính trọng đến thân phận tội dân lưu đày, sự cách biệt như trời với đất khiến lòng người hoảng loạn mông lung.
Cuối thu năm ngoái, hắn vừa đỗ giải nguyên trong kỳ hương thí, chỉ đợi xuân sang ứng thí hội thí, lấy học thức của hắn, bước vào nhất giáp là điều không khó.
Tổ phụ hắn là đương triều Thái phó, có người trải sẵn đường, con đường làm quan vốn nên hanh thông thuận lợi, ngày sau bước vào triều các, phong hầu bái tướng chỉ là chuyện sớm muộn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play