Liên tiếp bị hai lần bất ngờ "tấn công", Âu Dương trong đầu đã váng vất, mềm nhũn nằm trong lòng anh. Thẳng đến đêm nay trước khi chìm vào giấc ngủ, "tiểu ngây thơ" nào đó vẫn chưa thể phục hồi, giữa lông mày ẩn chứa nét xuân tình.
Mà hai người cha đang ngồi trong phòng khách lại hoàn toàn không buồn ngủ. Bố Dương đưa tay chọc chọc má Âu Trạch, khuôn mặt vốn tuấn tú nho nhã lập tức trở nên buồn cười, "Uy, anh không có ý kiến gì sao?"
Âu Trạch mặt không đổi sắc, vẫn làm việc của mình. "Ý kiến gì?"
Bố Dương lại dùng sức chọc chọc, "Không sợ con trai anh bị 'ăn' à?"
"Không sợ, Lâu Hoành mà không có chừng mực đó, thì đừng hòng bước chân vào nhà chúng ta." Trong mắt Âu Trạch lóe lên vài phần sắc lạnh.
Bố Dương thấy vậy cười cười, đưa tay kia chọc chọc bên má còn lại của Âu Trạch, vừa nhìn khuôn mặt bị mình chọc cho méo mó, vừa cười lớn.
Âu Trạch lặng lẽ nhìn đối phương một lát, cuối cùng ném cuốn sách trong tay xuống, một tay kéo người nào đó vào phòng, "Làm việc thôi."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT