Tiếng nói đó càng khiến lòng Âu Dương "nổ tung", cậu thở phào một hơi, rồi ấp úng nói: "Ngủ ngon..."
Một năm ở bên nhau, Lâu Hoành đã hiểu rõ tính cách của "tiểu ngốc tử" này. Từ câu nói đó, Lâu Hoành nhận ra cảm xúc của cậu, không khỏi nhếch môi cười sâu hơn. Hoàn toàn có thể đoán được vẻ mặt của Âu Dương lúc này, anh càng nảy sinh ý muốn trêu chọc, nói: "Cậu đang ngại ngùng, hả?"
"Mình ngủ đây!" Bị vạch trần tâm tư, mặt Âu Dương càng đỏ bừng, giả vờ mạnh mẽ nói. Nói xong, vì ngượng ngùng, cậu trực tiếp cúp điện thoại.
Tuy nhiên, vừa cúp điện thoại, Âu tiểu "rối rắm" liền nhíu mày, bắt đầu hối hận.
Bên kia, Lâu Hoành đứng trước cửa sổ, nghĩ về ngữ khí của Âu Dương vừa rồi, ý cười trên môi càng sâu một phần. Anh móc điện thoại ra, gõ một đoạn tin nhắn rồi gửi đi.
"Sáng mai, mình muốn đi viếng ông bà nội mình, đi cùng không?"
Chỉ vài giây sau, anh nhận được tin nhắn trả lời từ "tiểu ngốc tử": "Được."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT