Mùa đông năm Vĩnh Hi thứ 25 dường như lạnh hơn bất kỳ mùa đông nào trước đây. Tuyết rơi suốt đêm, đến sáng sớm vẫn như những sợi bông trắng mịn, bay lả tả khắp trời. Trên đường phố, đâu đâu cũng phủ một màu trắng xóa, nước đọng trên mái ngói đóng thành băng. Gió bắc gào thét, thổi tung những cành cây nặng trĩu tuyết.
Người qua đường vội vã bước đi, quấn chặt y phục bông, chẳng ai muốn nán lại lâu trong cái thời tiết băng giá này. Trước cửa một khách điếm, một cỗ xe ngựa chậm rãi dừng lại.
Từ trên xe, một thiếu niên thân hình cao gầy, dung mạo tuấn tú nhảy xuống trước. Người này đỡ một bà lão lớn tuổi bước xuống xe, sau đó, từ phía sau rèm xe, một bàn tay nhỏ nhắn thon dài vươn ra. Với sự nâng đỡ của thiếu niên, một thiếu nữ mặc váy kẹp rộng rãi chậm rãi bước xuống.
“Cẩn thận, mặt đất trơn đấy,” Thôi Hoàn Ngọc nhắc nhở.
“Không sao đâu, biểu huynh. Muội tự đi được,” Thẩm Y Y mỉm cười, định đỡ Thôi phu nhân. Sau khi uống thuốc, mắt Thôi phu nhân đã khá hơn nhiều, ít nhất giờ đây bà có thể nhìn rõ người và vật trước mặt mà không gặp trở ngại. Nhưng tuổi tác đã cao, đường tuyết trơn trượt, nếu chẳng may ngã, e là sẽ phải chịu không ít khổ sở.
Thôi phu nhân ra hiệu bằng mắt với Thôi Hoàn Ngọc, nói: “Cũng được, bộ xương già này của ta đúng là cần người đỡ.”
Thôi Hoàn Ngọc đi phía sau, cẩn thận quan sát, để mẫu tử hai người dìu nhau bước vào khách điếm.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT