Trình Húc nghe nói từ nay về sau mỗi ngày đều có thể đến đây nhận sự chỉ điểm của Ngụy Huyền, trong lòng kinh ngạc xen lẫn vui mừng, liên tục hỏi lại xem có phải thật không.
Ngụy Huyền hiếm khi kiên nhẫn hơn với thiếu niên này, đáp: “Đương nhiên là thật, nhưng ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời, đừng quá hào hứng mà làm liều.”
Trình Húc gãi đầu, nở nụ cười ngượng ngùng, để lộ hàm răng trắng sáng. Đôi mắt đen trắng rõ ràng của hắn vừa tròn vừa sáng, tràn đầy sức sống.
Ngụy Huyền nhìn vào đôi mắt rực rỡ ấy, thoáng chút thất thần. Nhưng hắn nhanh chóng che giấu cảm xúc, nói với Trình Húc: “Hôm nay đến đây thôi.”
---
Trình Húc theo Cát Tường rời đi. Ánh mắt hắn lướt qua những nô tỳ qua lại, tay bưng y phục hoặc thức ăn, nụ cười trên môi dần phai, thay vào đó là vài phần ưu sầu.
Kể từ lần chia tay ở chợ phía tây, hắn đã đến vương phủ vài lần nhưng không gặp lại Thẩm Y Y. Là một ngoại nhân, hắn không tiện tùy ý hỏi thăm về nô tỳ bên cạnh Thế tử, sợ gây hiểu lầm và mang phiền phức cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play