Tiếng khóc thê lương vang vọng trong cung điện rộng lớn: “Cảnh Vương phản! Cảnh Vương phản!” Tiếng thét chói tai hòa lẫn với âm thanh đao kiếm chạm nhau, không ngừng dội vào tai.
Thái tử đã rời khỏi Tử Thần Điện mười lăm phút trước, được thánh nhân triệu đến Bồng Lai Điện. Lúc này, trong đại điện chỉ còn Ngụy Huyền, Ninh Vương, hai vị hoàng tử, công chúa, cùng một vài quan viên và gia quyến.
Ngụy Huyền nắm tay Thẩm Y Y, nhanh chóng tiến về phía cửa điện. Ninh Vương vội gọi giật lại: “Vân Khanh, ngươi điên rồi sao? Đừng ra ngoài!”
Nhưng Ngụy Huyền không hề dừng bước, sải chân mạnh mẽ, gần như kéo Thẩm Y Y theo mình. Khi hai người vội vã đến cửa điện, trước mắt là cảnh tượng hỗn loạn dưới thềm đá rộng lớn: xác người nằm la liệt, máu chảy thành sông, binh khí giao tranh. Cấm quân giơ cao đuốc, ánh lửa soi sáng nửa bầu trời đêm, ánh trăng tàn đỏ như máu.
Gió lạnh sắc như dao, mang theo mùi máu tanh khiến người ta buồn nôn. Thẩm Y Y kinh hoàng, mở to mắt. Nàng chưa từng chứng kiến cảnh tượng nào như vậy. Đây là… mưu phản, bức vua thoái vị sao?
Giọng nói trầm tĩnh của Ngụy Huyền vang lên trong gió lạnh, từng chữ rõ ràng: “Lát nữa không được chạy lung tung, phải nắm chặt tay ta, nhớ chưa?”
Thẩm Y Y cảm thấy lòng bàn tay căng thẳng, mồ hôi khiến nàng khó nắm chắc. Nàng vội dùng cả hai tay ôm lấy cánh tay Ngụy Huyền, run giọng: “Nhớ, ta nhớ rồi!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play