“Y Y!”
Một giọng nam trầm thấp vang lên từ phía sau, khàn đặc và nghẹn ngào, như đã chứa muôn vàn cảm xúc, dịu dàng gọi tên nàng.
Trong khoảnh khắc ấy, Thẩm Y Y sững người tại chỗ, trái tim như bị một bàn tay vô hình siết chặt, đau đớn xé rách. Nàng nhớ lại thuở thiếu thời, hình ảnh thiếu niên trong bộ thanh y, dáng người cao ráo, đứng dưới gốc đào hoa rực rỡ. Hoa rơi lả tả, hắn với dung mạo tuấn tú như ngọc, mỉm cười bước đến, nhẹ nhàng phủi cánh hoa trên tóc nàng, dịu dàng gọi: “Y Y muội muội.”
Xuân Hạnh cảm nhận được bàn tay đang đỡ mình của Thẩm Y Y bỗng siết chặt, thân thể nàng gần như dựa hẳn vào cánh tay Xuân Hạnh. Nếu không được đỡ, chỉ e nàng đã ngã quỵ. Hơn nữa, nàng đang run rẩy, thân thể khẽ rung lên vì đau đớn và khó chịu. Nước mắt lặng lẽ rơi từ đôi mắt, chảy xuống cằm nhọn, nhỏ giọt trên phiến đá xanh dưới chân.
Xuân Hạnh thầm nghi hoặc. Nam nhân kia sao lại biết khuê danh của cô nương, lại gọi với ngữ điệu thân mật như vậy? Nhìn phản ứng của cô nương, có lẽ họ từng quen biết? Nếu đã quen biết, tại sao cô nương lại khóc? Sao không quay lại nhận người?
Cùng lúc đó, nam nhân phía sau lại lên tiếng, giọng nói nhẹ nhàng, dịu dàng: “Y Y, ta biết là muội. Hãy quay lại nhìn ta một chút…”
Nhưng ngoài dự liệu của Xuân Hạnh, Thẩm Y Y lại lạnh lùng cắt ngang lời hắn: “Ta không quen biết ai tên Y Y. Ngươi nhận nhầm người rồi!” Dứt lời, nàng không quay đầu lại, giữ chặt váy áo, bước nhanh vào phủ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT