Ngụy Huyền trầm mặt bước tới, kéo mạnh chăn của nàng, quát lớn: “Dậy đi, không được khóc nữa! Thẩm Y Y, ngươi mau đứng dậy ngay!”
“Chính mình ngu xuẩn còn không cho người khác nói sao? Ta thật chưa từng thấy nữ nhân nào ngang ngược như ngươi. Nếu ngươi thông minh hơn một chút, hôm nay đã chẳng bị người khác lừa gạt.”
“Ngươi còn dám khóc thêm một tiếng nữa xem, có tin ta sẽ khiến Ngụy Lang trở thành thái giám ngay bây giờ không?”
“…”
Bên ngoài, Kỷ Càn và Cát Tường nghe cuộc đối thoại ngày càng gay gắt bên trong, chỉ biết bất đắc dĩ trao đổi ánh mắt. Không ngờ người thường ngày trầm ổn như Thế tử, khi nổi giận lại chẳng khác gì người thường.
Hai người cứ thế giằng co cho đến khi mặt trời lặn, hoàng hôn buông xuống nặng nề. Dù là Thế tử điện hạ sát phạt quyết đoán trên sa trường, giờ phút này đối diện với một nô tỳ khóc lóc cũng bó tay không có cách nào.
Kỷ Càn và Cát Tường đang chăm chú lắng nghe, bỗng thấy bên trong im bặt. Rồi chợt vang lên ba chữ nghiến răng nghiến lợi của Ngụy Huyền: “Thẩm, Y, Y.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play