Có A Loan giải vây, Tề Vương phi cũng không tiện nói thêm gì nữa.
Đừng thấy cô nương này tuổi còn nhỏ, kỳ thực nàng rất tinh quái, miệng lưỡi lại sắc sảo. Trong lòng bà ta ghét cay ghét đắng, nhưng trên mặt vẫn phải giữ nụ cười gượng gạo.
Trong số các nhi tử của Tề Vương, ngoài Ngụy Liễn – nhi tử mà bà ta yêu thương – chẳng có ai khiến bà không căm hận. Đặc biệt là Ngụy Lang, tuy chỉ là con thứ xuất, nhưng từ nhỏ đã đam mê đọc sách. Tề Vương bề ngoài tỏ ra lạnh nhạt với hắn, nhưng sau lưng lại thường khen ngợi, còn tìm danh sư dạy dỗ và cho phép hắn rời Trường An đi du học khắp nơi.
Điều này khiến Tề Vương phi ghen tức không thôi. Gần đây, Ngụy Liễn không hiểu sao tính tình trở nên nóng nảy, ngay cả lời mẫu thân như bà nói cũng không nghe. Hỏi hắn có chuyện gì, hắn lại chẳng chịu nói, thật khiến bà phiền muộn khôn nguôi.
Sau khi Tề Vương phi rời đi, vì có Ngụy Lang ở đó, Trịnh Uyển Oánh cũng không tiện ở lại lâu, liền theo Tề Vương phi cáo từ.
Thẩm Y Y cảm tạ A Loan và Ngụy Lang. Nàng vốn định rời đi, nhưng A Loan kéo nàng trở lại, làm mặt quỷ nói: “Ngươi ở Trạm Lộ Tạ buồn bã bao lâu rồi mà không ra ngoài? Đại ca định kim ốc tàng kiều sao? Đi, chúng ta đi chơi nào!”
A Loan hoạt bát, tinh nghịch, đột nhiên kéo mạnh khiến Thẩm Y Y suýt nữa vấp ngã. May mà Ngụy Lang kịp thời đỡ nàng, nhưng vì kiêng kỵ nam nữ chi phòng, hắn chỉ đưa cổ tay ra. Thẩm Y Y vịn vào cổ tay hắn, tránh được cú ngã.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT