Thẩm Y Y vừa tức giận vừa sợ hãi, đôi tay nắm chặt thành quyền. Sao hắn lại luôn thích dùng mạng sống của những người vô tội làm lợi thế để uy hiếp nàng!
Nàng rõ ràng tức đến run người, nhưng cú đấm này nàng lại chẳng dám tung ra. Bởi nàng biết hắn nói được làm được. Nàng từng tận mắt chứng kiến hắn giết người, một nhát dao không chút do dự ném ra, cắm sâu vào lồng ngực phía sau lưng của cô nô tỳ đáng thương kia, máu tươi bắn đầy đất.
Hắn còn từng dùng tay bóp chặt yết hầu nàng, toan diệt khẩu. Khoảnh khắc ấy, nàng thật sự nghĩ rằng hắn muốn bóp chết mình.
“Nô… nô tỳ không hề muốn tự sát,” nàng run giọng, cố nén đau đớn nói: “Nô tỳ chỉ muốn xem lại cây trâm trong tay. Cây trâm này nô tỳ đã mang theo từ khi mới vào phủ. Nếu thế tử không tin, có thể nhìn xem, cây trâm ấy không hề sắc bén, căn bản không thể giết chết người.”
Cây trâm nằm ngay dưới chân hắn. Ngụy Huyền ánh mắt sắc lạnh như dùi, nhìn xuống Thẩm Y Y, tựa hồ đang cân nhắc tính chân thực trong lời nàng nói.
Thẩm Y Y không dám đối diện với hắn, bèn cụp mắt xuống, giả bộ sợ hãi để tránh ánh nhìn ấy.
Ngụy Huyền nhìn nàng một lúc, rồi cúi xuống nhặt cây trâm lên. Cây trâm này, từ chất liệu đến cách chế tác đều thô ráp đến cực điểm. So với những châu báu hoa mỹ, phức tạp trong cung, cây trâm bạc này trong tay thế tử chẳng khác nào bùn đất, xấu xí đến mức hắn chỉ nhìn thôi cũng thấy bẩn mắt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play