Lan Huệ do dự một lát, thổi tắt ngọn đèn trong tay, lặng lẽ tiến đến bên cửa sổ.
Không chỉ có tiếng khóc kìm nén của một nữ nhân, mà còn xen lẫn tiếng thở dồn dập, đầy ẩn nhẫn của nam nhân cùng âm thanh y phục ma sát.
Một lúc sau, nam nhân dường như không hài lòng với sự giãy giụa và tiếng nức nở của nữ nhân, liền khàn giọng nói, giọng điệu vừa ôn nhu vừa trầm thấp: “Ngoan nào, nếu ngươi còn khóc to hơn, ngày mai cả vương phủ sẽ biết đêm qua ngươi đã làm gì trong phòng ta, hừ?”
Trái tim Lan Huệ đập thình thịch. Đó là thanh âm của Thế tử!
Nàng không ngờ, vị lang quân vốn mang vẻ thanh cao như ánh trăng, tựa tiên nhân không vướng bụi trần, lại có thể trên sập phóng túng như vậy. Chỉ nghe giọng nói thôi, đã khiến người ta mặt đỏ tim đập.
Nhưng trong tiếng thì thầm của đôi tình nhân trên sập, Lan Huệ lại mơ hồ nhận ra một tia uy hiếp lạnh lẽo. Nữ nhân kia dường như không tự nguyện, tiếng khóc kìm nén không hề mang chút vui vẻ. Sau khi nghe lời Ngụy Huyền, tiếng nức nở của nàng nhỏ dần, chỉ còn vài tiếng rên khe khẽ, ngay cả khóc cũng không dám thành tiếng.
Không biết qua bao lâu, trái tim Lan Huệ mới dần lắng lại theo một tiếng thở dài thỏa mãn từ trong phòng. Nàng băn khoăn, không biết có nên mang nước ấm vào cho Thế tử hay không. Nhưng nữ nhân được Thế tử sủng ái trong phòng rốt cuộc là ai? Trong Tề Vương phủ rộng lớn này, biết bao người khao khát trèo lên sập của Thế tử, vậy tại sao nàng ta lại lén lút, lòng không cam, tình chẳng nguyện?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT