Sau khi Ngụy Huyền tránh sang một bên, nam nhân đứng phía sau mới lộ ra khuôn mặt.
Đó là một nam nhân xa lạ, vận y phục gấm thêu tơ vàng màu tím sẫm, khuôn mặt tuấn mỹ như ngọc, khí độ bất phàm, tuổi chừng bốn mươi. Nhìn phù bài đeo bên hông cùng dáng vẻ hoa lệ, cử chỉ tao nhã, không ngoài dự đoán, hẳn là một vị hoàng thân hiển quý.
Thẩm Y Y tâm tư rối bời, vội cúi đầu thi lễ: “Bái kiến quý nhân.” Nàng ôm y phục, vội vã rời đi.
Ninh Vương nhìn thấy khuôn mặt thanh lệ như hoa sen của Thẩm Y Y, trong lòng không khỏi kinh ngạc. Trên đời lại có mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, mà nhìn dáng vẻ, nàng lại chỉ là nô tỳ của cháu trai mình?
Ông nhìn nàng thêm vài lần trước khi bước vào, ánh mắt khó che giấu vẻ kinh diễm.
Ngụy Huyền thấy vậy, ánh mắt lạnh lùng, lập tức bước vào tịnh phòng.
Một lát sau, Thẩm Y Y bưng nước đến. Ngụy Huyền nhúng mười ngón tay vào nước, giọng lạnh như băng: “Rửa sạch sẽ một chút.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT