Dưới ánh trăng mông lung hòa cùng sắc vàng ấm áp của ánh nến, khuôn mặt thanh lãnh tuấn tú của Thế tử Ngụy Huyền thêm vài phần ôn nhu. Hắn nhìn Thẩm Y Y, khẽ gật đầu.
Thẩm Y Y mỉm cười, khóe miệng lộ ra hai lúm đồng tiền nhàn nhạt, chợt cảm thấy vị Thế tử tiên khí phiêu phiêu kia dường như không còn quá xa cách với nàng. Vì ngồi xổm không tiện, nàng dứt khoát nửa quỳ trên mặt đất, vén tay áo lên, buộc gọn bằng dây lụa, để lộ đôi cánh tay trắng ngần mịn màng như ngó sen, mềm mại đến mức dường như run lên khi dùng sức.
Nước rửa chân được pha thêm thảo dược, thoang thoảng hương thuốc nhàn nhạt. Nhưng trong mũi Ngụy Huyền, chỉ có mùi hương thanh khiết, ngọt ngào từ người tiểu nô tỳ này. Hắn lặng lẽ nhìn Thẩm Y Y đang chăm chú xoa bóp chân mình, không nói một lời, đôi mắt dần trở nên u tối.
Chủ tử không lên tiếng, Thẩm Y Y tự nhiên cũng không dám mở miệng. Tính nàng vốn có chút e lệ. Di mẫu Thôi phu nhân xuất thân từ y dược thế gia, nên từ nhỏ Thẩm Y Y đã nghiên cứu về huyệt vị trên cơ thể người. Nàng dựa vào trí nhớ, tìm đúng vài huyệt đạo, vừa ngâm vừa xoa bóp chân cho Ngụy Huyền. Đôi chân to lớn trong tay nàng dần ửng hồng, đến khi nước nguội dần, nàng định đứng dậy đi đổ nước.
Ngụy Huyền lại nói: “Thêm nước ấm.”
Thẩm Y Y ngẩng đầu, nghe giọng Thế tử trầm thấp, khàn khàn hơn bình thường. Đôi mắt phượng hẹp dài của hắn u tối, lấp lánh cảm xúc mà nàng không hiểu. Nàng ngây thơ, còn tưởng chủ tử thích nàng xoa bóp chân, liền vui vẻ đi lấy thêm nước ấm.
“Sau này, ngươi sẽ làm việc này,” Ngụy Huyền nói tiếp khi nàng rửa chân xong cho hắn, đã hơn nửa canh giờ sau.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT