“Bourbon, tôi cũng chỉ vì muốn tốt cho cậu thôi.”
Rum lại hiểu nhầm ý của Amuro Tooru, tưởng rằng anh đang muốn ra tay với kẻ nằm vùng này, hiếm hoi có chút tâm trạng mà lên tiếng giải thích:
“Năm đó xử lý vụ của Scotch, cậu cũng có phần. Khi đó cậu có mặt ở hiện trường, sống chết của Scotch, lẽ nào cậu lại không biết?”
Gương mặt Amuro Tooru tối sầm lại, lạnh lùng đáp:
“Hôm đó tòa nhà bị một kẻ đánh bom ghé thăm, toàn bộ tầng thượng bị san bằng, thi thể của Scotch cũng bị nổ đến không còn mảnh nào, ông nghĩ tôi có thể kết luận được điều gì sao?”
Ngay cả Gin còn chẳng nói gì, thì anh còn có thể nói gì nữa chứ?
Rum lại nhếch mép, giọng đầy ẩn ý:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT