Mọi người quay đầu nhìn.
Một người phụ nữ ôm theo chú chó bước lại gần — chính là chú chó nhỏ mà Takagi Wataru vừa cứu.
Người phụ nữ nắm lấy tay Takagi đầy cảm kích: “Tôi vừa mới nghe xong rồi! Là anh đã cứu Beibei nhà tôi! Thật sự cảm ơn anh rất, rất nhiều! Anh là cảnh sát đúng không? Cho tôi xin số hiệu của anh, tôi nhất định sẽ viết thư cảm ơn!”
Takagi ngớ người, liếc mắt sang Sato Miwako bên cạnh, vội vàng rút tay về, vừa cười vừa xua tay: “Không sao đâu, không cần đâu ——”
“Không được! Tôi nhất định phải viết! Beibei là bảo bối của tôi, nếu nó có mệnh hệ gì thì tôi cũng không sống nổi mất——”
Sau một hồi giằng co, người phụ nữ hài lòng rời đi với số hiệu cảnh sát trong tay. Khi mọi người đã lên xe, Ninzaburo Shiratori liếc nhìn Takagi, cảm thán với vẻ mặt phức tạp:  “Đúng là… người ngốc có phúc của người ngốc mà.”
Takagi: “Ế?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play