Sáu người chơi đều đã offline, trò chơi đến đây lẽ ra phải kết thúc, nhưng Đồng Du vẫn chưa tắt phòng livestream.
Giọng nữ dịu dàng, bi thương từ tốn cất lên, khi câu cuối cùng “Đứa trẻ thân yêu, mau lau khô nước mắt, ta nguyện làm bạn cùng con, đi về nhà thôi” vang lên, Đồng Du bỗng nghe thấy một tiếng khóc thảm thiết.
Trương Hâm đã không còn ngồi yên được trên ghế, không biết từ lúc nào đã ngồi xổm dưới đất, ôm ngực, vừa khóc vừa run rẩy, đến mức nghẹn ngào không thành tiếng, chỉ thở hổn hển.
“Làm quá rồi đó.” Dù Đồng Du cũng bị màn cuối cùng cảm động, nhưng khóc đến mức này thật sự hơi quá.
“Cậu... cái... cậu...” Trương Hâm dường như muốn chửi Đồng Du, nhưng còn chưa thở nổi, lặp đi lặp lại mấy lần vẫn không thành câu, cuối cùng dứt khoát chuyên tâm khóc nốt, chờ khóc xong rồi mắng cũng chưa muộn.
Đồng Du thật sự sợ cậu ta khóc đến ngất đi, theo bản năng muốn đưa cốc nước, lại nhớ đây là thế giới giả thuyết.
Trong trò chơi, năm bé cây con vẫn còn đang khóc, chúng sống chết cũng không chịu để lính bế đi, mắt đỏ hoe không ngừng ngoái lại nhìn, cánh tay nhỏ xíu cứ khăng khăng chỉ về con đường đã từng đi qua. Cuối cùng, lính buộc phải cưỡng chế ôm bọn trẻ vào nơi trú ẩn, livestream đến đây mới thật sự kết thúc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play