Edit Ngọc Trúc
Chương Hoài và mấy người kia hành động rất nhanh, chưa đến nửa tiếng đã gom đủ tám người, lại chờ thêm khoảng nửa tiếng nữa, cả tám người đều có mặt trong tiệm.
Tuy là đã đến, nhưng tám người này vẫn giữ thái độ bán tín bán nghi với trò chơi trốn mật thất này.
“Thật sự có thể tiêu hao tới mười vạn B năng lượng tinh thần sao?” Người bạn mà Lanh Canh gọi tới là một mỹ nhân kiểu ngự tỷ, kéo tay Lanh Canh lại, nhỏ giọng hỏi.
“Thật mà, tôi không vừa mới chụp hình cho cậu xem rồi sao? Tôi chỉ ở trong đó nửa tiếng mà đã hao hết sáu vạn B, chỉ cần cậu có thể qua được, mười vạn B chắc chắn không thành vấn đề, thậm chí có khi tôi còn nói thiếu.” Lanh Canh cũng không nói quá nhiều, là vì nghĩ mỗi người có mức độ gan khác nhau. Bạn cô là khế ước giả, vào nghề còn sớm hơn cô, từng trải qua không ít game kinh dị, chắc chắn cũng gan dạ hơn cô.
“Được.” Cô nàng gật đầu, vẻ mặt toàn là phấn khích.
Lúc này Chương Hoài dẫn một thanh niên mặt mày tái nhợt đi đến trước mặt Đồng Du: “Tiểu Du, đây là bạn tôi, Thượng Yên Lạc.”
“Chào cậu.” Thượng Yên Lạc khẽ gật đầu với Đồng Du.
“Chào cậu.” Đồng Du đáp lại bằng một nụ cười.
“Tiểu Du, bạn lữ của Yên Vui có tinh thần lực đã gần chạm mức báo động, nên lát nữa khi chơi game, có thể để Yên Lạc tiêu hao thêm một chút tinh thần năng lượng không?” Chương Hoài nói lời nhờ vả.
Tiêu hao tinh thần năng lượng thêm một chút, chẳng phải chính là muốn hù dọa cậu ta nhiều hơn chút sao?
Đồng Du đề nghị: “Cái này thì đơn giản, lát nữa anh vào đó chịu khó giành nhiệm vụ là được.”
“Được.” Thượng Yên Lạc đáp.
Lúc này lại có một tráng hán bước tới. Người này da ngăm đen, thân hình vạm vỡ, có vài phần khí chất kiên nghị cứng rắn giống như người vừa từ chiến trường trở về: “Ông chủ, trò chơi của cậu thật sự đáng sợ như vậy sao?”
Hắn vừa hỏi xong, ánh mắt những người khác cũng đồng loạt nhìn sang.
Đồng Du cười ha hả: “Có dọa người hay không, mấy anh chơi thử một chút chẳng phải sẽ biết.”
“Cũng đúng, vậy giờ tụi tôi vào luôn nhé?” Tráng hán là người nóng tính, không kiên nhẫn được lâu.
“Được thôi.” Đồng Du đưa nhóm người tới lối vào mật thất, bắt đầu giải thích cách chơi, “Trò chơi này thật ra rất đơn giản, không có nhiều quy tắc gì cả, chủ yếu là giải đố và chạy trốn. Mọi người có ba tiếng đồng hồ, nếu trong thời gian đó thoát ra được thì xem như vượt ải thành công. Trong quá trình chơi, không được phá hoại đạo cụ, không được đánh NPC. Nếu muốn bỏ cuộc giữa chừng, có thể nhấn nút cầu cứu gắn trên tường để gọi tôi. Đây là bối cảnh của câu chuyện, mọi người có thể đọc qua.”
Nói xong, Đồng Du đưa kịch bản cho một người trong nhóm, đang định mở lối vào thì bỗng nhớ ra một chuyện, hỏi: “Lần này trò chơi sẽ được phát sóng trực tiếp toàn bộ, các anh có để ý không?”
“Không sao cả.” Mọi người đều không có ý kiến gì.
Đồng Du không còn lo ngại gì, mở lối vào, để họ bước vào trong.
Trợ lý trong tiệm đã bật sẵn chế độ phát sóng trực tiếp, nên ngay khi nhóm tám người vừa vào, màn hình bên ngoài lập tức bắt đầu chiếu trực tiếp đồng bộ.
Chương Hoài và Tiểu Phi cùng những người khác liền bắt đầu tặng hoa, thưởng tiền, liên tục quét ba chiến hạm sao hệ tinh, khiến thứ hạng phòng live stream lập tức tăng lên mấy trăm bậc.
Đồng Du liếc nhìn giá của chiến hạm sao, vội vã ngăn mấy người lại: “Các cậu đừng quét nữa, một chiếc đó là tận một vạn tinh tệ đấy.”
“Không sao, trước đó cậu mời tụi tôi chơi game cũng không thu tiền còn gì.”
“Đúng đó, hơn nữa có tặng thưởng thì phòng live stream mới có nhiệt.”
Đồng Du: “Tôi mời mấy cậu tới để trải nghiệm mà.”
“Vậy cậu coi như là tiệm mới khai trương, tụi tôi tặng quà mừng.” Lanh Canh cười nói, “Tôi tặng trước, sau này nếu quay lại chơi, cậu phải sắp xếp cửa sau cho tôi nhé.”
“Chuyện nhỏ, lúc nào cậu tới cũng được.” Lời đã nói đến mức này, Đồng Du cũng không tiện từ chối thêm.
Lúc này trong phát sóng trực tiếp, tám người đã gõ cửa chính nhà họ Lý. Một quản gia mặt mày gian xảo cầm đèn lồng ra đón, trò chơi chính thức bắt đầu.
Ngay lập tức trên màn hình bay qua một loạt làn đạn:
【Cái gì đây? Phim điện ảnh à? Tôi nhớ mình đang vào phòng live stream trò chơi mà?】
【Căn nhà này hình như làm bằng gỗ nguyên khối, đây là kiểu kiến trúc mới à?】
【Cái tiêu đề phòng stream cũng quá tự tin đi, “Chơi một lần, khiến tinh thần bạn phẳng lặng như mặt biển.” Dám lấy tiêu đề thế này, không sợ bị cấm à? Báo cáo, báo cáo.】
Đồng Du lập tức căng thẳng: “Có thể bị cấm phòng live stream sao?”
“Không sao đâu.” Chương Hoài trấn an, “Chỉ cần không đề cập đến những từ nhạy cảm, như 'chắc chắn', 'tuyệt đối' hay mấy từ linh tinh kiểu đó, thì sẽ không bị cấm đâu.”
Đồng Du lúc này mới yên tâm, tiếp tục xem buổi phát sóng.
Trong mật thất, tráng hán và Thượng Yên Lạc đi trước dẫn đường. Thượng Yên Lạc nhớ kỹ lời của Đồng Du, rằng phải tích cực nhận nhiệm vụ mới tiêu hao được tinh thần năng lượng, nên lập tức tiến đến bên quản gia hỏi: “Xin hỏi, bọn tôi phải đi đâu vậy ạ?”
Dưới ánh đèn lờ mờ, gương mặt đầy nếp nhăn của lão quản gia khẽ ngẩng lên, đôi mắt vẩn đục toát ra khí lạnh: “Đi tìm cái chết.”
Đồng tử Thượng Yên Lạc co rụt lại, chỉ cảm thấy một luồng khí lạnh chạy từ lòng bàn chân lên thẳng trán, khiến toàn thân nổi da gà dựng đứng.
“Aaaa!”
Một tiếng hét chói tai bất ngờ vang lên làm Đồng Du giật nảy. Quay đầu lại, chỉ thấy Lanh Canh đang lấy tay che mắt, vừa la hét vừa len lén nhìn qua kẽ ngón tay.
“Sao lại… sao lại còn dọa hơn lúc ở trong đó nữa vậy.” Giọng Lanh Canh run run.
“Lúc đó ai trong bọn mình cũng không nhìn thấy mặt quản gia mà.” Chương Hoài trả lời, nhưng giọng nói cũng đã đầy sợ hãi.
Quả nhiên, trong phát sóng trực tiếp, tám người vốn đi rất vững vàng lúc nãy, lập tức co cụm lại một chỗ.
【Trời ơi, cái đoạn vừa rồi đúng là dọa chết người thật.】
【Giọng ông già đó nghe còn khó chịu hơn bị giấy ráp cào tim, tôi nghe xong thấy mình sắp đoản thọ.】
【Đây gọi là trò chơi gì vậy? Sao mà chơi nổi? Chủ phòng, chắc ông vào nhầm kênh rồi.】
【Diễn quá giả đi, tám người mà bị một ông già hù cho co rúm lại, diễn cũng phải có tâm một chút chứ.】
……
Người xem live stream ngày càng đông, đủ loại làn đạn cũng xuất hiện liên tục.
Lúc này tám người đã tiến vào Đông Sương phòng, nhìn thấy trang phục cưới bên trong, đang bàn xem ai sẽ đóng vai tân lang kết hôn với quỷ tân nương.
“Để tôi.” Thượng Yên Lạc xung phong nhận việc.
Mọi người lo lắng nhìn cậu ta: “Yên Lạc, cậu ổn không đó? Vừa rồi ở ngoài tôi thấy cậu đã sợ xanh mặt rồi.”
“Tôi làm được.” Thượng Yên Lạc cắn răng. Dù có không làm được, thì vì tiêu hao tinh thần năng lượng, cậu cũng phải làm cho bằng được.
Mọi người biết rõ cậu ta tính toán gì nên cũng không ngăn nữa. Tráng hán đưa bộ đồ cho cậu: “Cậu đi trước, nếu không ổn thì tôi sẽ thay.”
Thượng Yên lạc gật đầu, thay đồ, một mình bước ra khỏi phòng.
“Đi thôi, đến giờ bái đường rồi.” Lão quản gia gù lưng dẫn đường phía trước, phía sau Thượng Yên Lạc ôm hoa cưới đỏ chói trước ngực, nhắm mắt đi theo.
【Bái đường? Hình như là nghi thức kết hôn thời cổ đại Địa Cầu.】
【Cả khung cảnh, quần áo này cũng giống như thời cổ đại Địa Cầu thật…】
【Tuy không biết là thật hay giả, nhưng nhìn từ đầu tới giờ, bối cảnh bố trí cực kỳ tỉ mỉ, đến hiện tại vẫn chưa phát hiện lỗi nào.】
【Chủ phòng này bị gì vậy, đi phổ cập văn hóa thì mở kênh khoa học lịch sử đi, vào kênh trò chơi làm gì? Còn dám đánh tiêu đề “hao tổn tinh thần năng lượng”, không phải đang lừa đảo sao?】
【Lừa đảo +1】
【Lừa đảo +2】
Làn đạn với nội dung “lừa đảo” bắt đầu tăng lên, thì quỷ tân nương cũng xuất hiện. Cả phòng tràn ngập ánh nến đỏ, tân nương mặc váy cưới đỏ rực, quay lưng về phía cửa mà đứng.
“Tướng công, chàng đến rồi.” Giọng nói như thể từ sau lưng mọc thêm một đôi mắt.
Thượng Yên Lạc dọc đường đều thấp thỏm không yên, đợi đến khi bước vào lễ đường, thấy bên trong sáng trưng mới thấy dễ chịu hơn đôi chút.
“Tôi… tôi đến rồi.” Thượng Yên Lạc đứng ở cửa, không dám bước vào.
“Lại đây, đến bên tôi.”
Không hiểu sao, rõ ràng đối phương nói giọng rất dịu dàng dễ nghe, nhưng Thượng Yên Lạc vẫn cảm thấy hơi sợ. Nhưng nghĩ đến mục đích chuyến này, cậu vẫn cố lấy dũng khí bước tới. Ngay khoảnh khắc cậu vừa tiến lại gần, dị biến bỗng nhiên xảy ra: cô dâu ma đột ngột xoay người, gió âm thổi tới, tấm khăn voan đỏ hất tung, để lộ gương mặt đầm đìa huyết lệ. Khoảng cách gần đến mức như mặt kề mặt khiến Thượng Yên Lạc còn chưa kịp tiêu hóa hết cảnh tượng thì nến đỏ trong nhà đã bị gió thổi tắt hết, đại sảnh lập tức chìm vào bóng tối.
“Tại sao ngươi lại hại ta, tại sao!!” Tiếng chất vấn sắc bén xuyên thẳng qua màng tai, móng tay cô dâu ma đột nhiên dài ra, siết chặt cổ Thượng Yên Lạc.
“A a a a a ~~~~”
Trong và ngoài buổi phát sóng gần như đồng thời vang lên tiếng hét thảm.
Đồng Du hoảng hốt, vội né sang bên.
“Đây là… Cương Nghị từng trải qua sao?” Chương Hoài cuối cùng cũng hiểu, trách sao lúc trước Cương Nghị hét đến vậy, đổi lại là hắn thì chắc cũng đã sợ đến đứt dây thần kinh rồi.
Tiểu Phi tuy không nói gì, nhưng sắc mặt trắng bệch cùng cái gật đầu yếu ớt đã nói lên tất cả.
Trong livestream, Thượng Yên Lạc bị dọa đến choáng váng, cậu theo bản năng giãy dụa, hét lớn kêu gào, khó khăn lắm mới thoát khỏi móng vuốt của cô dâu ma. Cậu chạy như ruồi mất đầu ra phía ngoài, nhưng vừa chạy được hai bước đã vấp phải ghế ngã xuống đất, lập tức bị cô dâu ma đuổi theo, tóm lấy chân kéo trở lại.
“Lý lang, chàng định đi đâu? Chúng ta còn chưa bái đường mà.” Giọng cô dâu ma lại trở nên dịu dàng.
“Thả tôi ra, thả tôi ra!” Thượng Yên Lạc đâu còn nhớ đây là trò chơi, chỉ một lòng muốn chạy trốn, “Cứu mạng a!!!”
Thượng Yên Lạc điên cuồng vùng vẫy, thoát khỏi tay cô dâu ma, tiếp tục chạy về phía cửa. Nhưng vừa chạy được hai bước lại bị kéo về, cứ lặp đi lặp lại như vậy khiến Đồng Du cũng thấy mệt thay.
Cậu rõ ràng đã thiết lập là người chơi chỉ cần chạy đến cửa trong vòng ba giây thì cô dâu ma sẽ không kéo người trở lại nữa. Mà Thượng Yên Lạc sao lại cứ vấp ngã mãi vậy chứ.
Ngay khi Đồng Du đang do dự có nên chỉnh hộp tối để giúp Thượng Yên Lạc thoát thân không, ngoài cửa đột nhiên có người lao vào: “Yên Lạc, tôi đến cứu cậu đây!”
Một gã tráng hán từ ngoài lễ đường lao vào, thấy có người đang giữ chân Thượng Yên Lạc, lập tức tung một cú đấm tới!
Cô dâu ma bị đánh lảo đảo, tấm khăn voan rơi hẳn xuống, trong bóng tối, đôi mắt xanh lét gắt gao nhìn chằm chằm gã tráng hán. Thân thể nàng đột ngột vươn lên khỏi mặt đất, lơ lửng giữa không trung.
“Đáng chết, các người đều đáng chết!”
Gã tráng hán không sợ hãi, hét lớn một tiếng, kéo Thượng Yên Lạc đang nằm trên đất dậy, cất bước bỏ chạy. May mà lần này hai người cuối cùng cũng chạy khỏi đại môn trong vòng ba giây, cô dâu ma không kéo người trở lại nữa.
Hai người chạy một mạch về Đông Sương phòng, đóng chặt cửa, thở hồng hộc. Gã tráng hán dựa lưng vào cửa, Thượng Yên Lạc ngã sõng soài dưới đất, hồn gần như bay mất.
Những người khác không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng bị bầu không khí kinh hoàng ảnh hưởng, không ai dám lên tiếng.
Trong chốc lát, trong và ngoài buổi livestream đều yên tĩnh đến đáng sợ.
Chỉ có Đồng Du là lẩm bẩm đầy bất mãn: “Không phải nói không được đánh NPC sao? May mà không phải người thật.”
【 Oa thảo! Hù chết bé rồi! 】
【 Tôi vừa ăn cơm xong, bị hù đến nỗi suýt bóp nát chén. 】
【 Má ơi, giờ mồ hôi lạnh tôi đổ đầy đầu. 】
【 Danh sách đạn bay bị dọa đến không còn cái nào. 】
Được nhắc vậy, mọi người mới nhận ra từ lúc cô dâu ma biến thân đến giờ, phòng livestream không hề có bình luận đạn bay nào, mãi đến tận lúc này mới có trở lại.
【 Trời ơi, giây trước tôi còn đang ngắm bộ lễ phục cô dâu, giây sau đã dọa tôi muốn ngất, bệnh tim suýt phát tác. 】
【 Cùng cảnh ngộ, tôi thì đang xem cách bày trí đại sảnh. 】
【 Chủ kênh vẫn ổn chứ, cảm giác như người sắp tan thành mây khói. 】
【 Năng lượng tinh thần chắc rớt đầy đất rồi. 】
【 Chủ kênh, chiếu lên chỉ số hao tổn tinh thần đi! 】
【 Chiếu lên +1 】
Chương Hoài quay đầu nói với Đồng Du: “Chiếu lên chỉ số hao tổn tinh thần của bọn họ ở góc phải màn hình đi, cho có đối chiếu.”
“Cái này không ổn lắm đâu, liên quan đến thông tin riêng tư mà.” Đồng Du nói.
Chương Hoài: “Bọn họ đã đồng ý livestream, cũng tương đương đồng ý cho cậu chiếu mấy thông số ấy rồi.”
Tiểu Phi cũng nói: “Đúng vậy, cho hiện chỉ số hao tổn tinh thần lên, hiệu quả livestream sẽ tốt hơn nhiều.”
Lanh Canh cũng gật đầu theo.
Thấy cả bọn đều nói thế, Đồng Du liền phân phó trợ lý cửa hàng hiển thị chỉ số hao tổn tinh thần của từng người lên góc phải phòng livestream, truyền trực tiếp theo thời gian thực.
Hiện tại, đứng đầu bảng chính là Thượng Yên Lạc, hao tổn tinh thần: 98871B.
Những người khác không chênh nhau quá nhiều, phần lớn dao động quanh mức ba vạn.
【 Tôi điên mất, bị hù tí mà gần chạm mốc 10 vạn B? 】
Vừa nhìn thấy con số, đạn bay lập tức nổ tung.
【 Mấy người khác gần như chẳng làm gì, chỉ loanh quanh trong phòng tìm đồ thôi mà cũng hao tận hơn 3 vạn. 】
【 Giả vờ đấy, báo cáo lên là bị cấm kênh giờ! 】
Ngoài mật thất, Chương Hoài phấn khích không thôi: “Mười vạn rồi, gần mười vạn rồi, theo tốc độ này mà bị cô dâu ma truy đuổi thêm chút nữa là đủ!”
Trong phòng livestream, cũng có người tìm được bùa chú đạo sĩ để lại, hiện tại chuẩn bị phân công nhau đi tìm khóa hồn đinh. Tám người chia thành bốn nhóm, hai người một nhóm, quyết định cùng xông ra ngoài.
【 Kế hay đấy, cô dâu ma chỉ có một, đâu thể đồng thời đuổi bốn hướng. 】
【 Đúng rồi, để Đại Hùng làm mồi nhử, những người khác đi tìm khóa hồn đinh. 】
Đại Hùng là một tráng hán có chút danh tiếng trên mạng, vì vừa rồi một mình xông ra cứu Thượng Yên Lạc, giờ đây hai người tự nhiên trở thành một cặp. Rất nhanh, tám người chia nhau lao đi, tản ra theo bốn hướng khác nhau. Không tránh khỏi việc có người sẽ chạm mặt Quỷ Tân Nương.
Người đụng phải Quỷ Tân Nương là hai kẻ chạy về phía tây sương phòng. Hai người này vốn đã mất kha khá điểm tinh thần, thứ hạng đứng thứ ba và thứ tư — chỉ nhìn vào bảng xếp hạng thôi cũng đủ thấy, lá gan của họ thật sự rất nhỏ. Vừa chạm mặt Quỷ Tân Nương đang chảy lệ máu, phát ra ánh sáng lục, tóc dài rũ xuống đất, dáng vẻ điên loạn, hai người lập tức hét toáng lên rồi quay đầu bỏ chạy.
Bên phía đông lại là Đại Hùng và Thượng Yên Lạc. Hai người đang đi cùng nhau thì thấy Quỷ Tân Nương đang đuổi theo đồng đội mình, liền lập tức căng da đầu:
“Đừng có chạy về phía tụi tôi mà aaaaa!”
Thế là từ một người đuổi hai, biến thành một đuổi bốn. Mà khi bốn người cắm đầu bỏ chạy, điểm "có thể hù dọa" của họ trên mạng tăng vọt, tốc độ còn nhanh hơn cả đồng hồ đếm ngược.
Làn đạn trong phòng livestream liên tiếp hiện ra toàn là "waaa" và những icon ngơ ngác trợn tròn mắt.
Dĩ nhiên, cũng có người tỉnh táo lên tiếng nhắc nhở:
【Chạy vào phòng đi! Các người ngu thật sao?!】
Chỉ tiếc là tám người chơi trong buổi livestream không nhìn thấy làn đạn.
Cũng may Đại Hùng cuối cùng cũng phản ứng kịp, nhớ ra có thể trốn vào phòng, lập tức dẫn đầu lao vào:
“Mau, trốn vô trong!”
Đại Hùng còn cố ý ngoái lại đón hai người đang chạy chậm phía sau.
Thấy đến đoạn này, Đồng Du yên lặng dịch ghế về sau một chút.
Ngay khi người cuối cùng sắp sửa vào được trong phòng, Quỷ Tân Nương đột ngột xuất hiện, ôm chặt lấy người ấy:
“Bắt được ngươi rồi.”
Lệ máu tí tách rơi từ trên trán xuống, loang đầy khuôn mặt.
“Aaaaaaa!!!”
Bất ngờ thay, trong lòng Quỷ Tân Nương bỗng trống rỗng người biến mất!
Trong khoảnh khắc, bên ngoài và bên trong cánh cửa, Quỷ Tân Nương và Đại Hùng sửng sốt nhìn nhau, tiếp theo là một tiếng “phịch”, Đại Hùng phản ứng cực nhanh, đóng sập cửa lại.
Quỷ Tân Nương nhìn vòng tay trống trơn của mình, lại nhìn cánh cửa đã đóng kín, nhất thời lúng túng: Không bắt được người rồi, bước tiếp theo phải làm gì đây?
【Cái này là... mất kết nối mạng à?!】
【Anh chàng kia vừa rồi giá trị "có thể hù" đạt tới 109887B.】
【Chỉ bị Quỷ Tân Nương ôm một cái, mà rớt tận một vạn năm luôn?】
【Sao có thể rớt nhiều như vậy, chắc chắn là giả! Chủ livestream làm màu chuyên nghiệp chút coi!】
【Này... Hay là chúng ta cũng thử coi điểm "có thể hù" của mình? Tôi trước nha, từ đầu buổi đến giờ, tôi rớt 12361B rồi.】
Làn đạn này vừa xuất hiện, màn hình yên lặng trong chớp mắt, rồi từng hàng số bắt đầu cuộn qua:
【14987.】
【9875.】
【12999.】
……
Điểm số "có thể hù" của mỗi người đều dao động trong khoảng từ chín nghìn đến mười mấy nghìn.
Lúc này, không rõ là ai đó, bất ngờ gửi tặng một chiếc chiến hạm tinh tế.
Cử chỉ này như phát tín hiệu, lập tức phòng livestream tràn ngập chiến hạm, mưa sao băng, tàu lượn siêu tốc... quá nhiều quà tặng khiến Đồng Du không thấy được màn hình nữa. Cuối cùng đành nhờ trợ lý cửa hàng tắt hiệu ứng quà tặng.
Trợ lý cửa hàng nhắc: “Tắt hiệu ứng, người xem sẽ không gửi được quà nữa, như vậy thu nhập của ngài sẽ bị ảnh hưởng.”
Đồng Du nghe xong liền vội: “Không được đâu, tôi còn phải kiếm tiền chứ! Có cách nào vừa không tắt hiệu ứng, lại không ảnh hưởng đến trải nghiệm xem không?”
Trợ lý cửa hàng đáp: “Có thể đặt ngưỡng quà tặng. Chỉ khi đạt ngưỡng kim ngạch nhất định, hiệu ứng quà mới hiện ra. Dựa trên lượng quà vừa rồi, đề xuất đặt ở mức mười vạn đồng vàng.”
Đồng Du: “Có cao quá không?”
Trợ lý cửa hàng: “Không đâu, vừa rồi đã có mười người xem gửi vượt mười vạn rồi.”
Cái gì?! Đã có mười người gửi quà hơn mười vạn?!
Đồng Du không tin, mở hậu trường kiểm tra thu nhập, lập tức bị dãy số dọa cho cứng người.
Tổng thu nhập: 1.523.789 tinh tệ.
Tay Đồng Du run lên vì kích động, không kìm được mà lay Chương Hoài.
Chương Hoài thấy bộ dạng của cậu, liền an ủi:
“Đừng sợ, bọn họ đã trốn vô phòng rồi.”
Không, tôi đâu có sợ cái đó đâu...
Nhưng rõ ràng, Chương Hoài không còn tâm trạng quan tâm cậu nữa. Trong mật thất, những người đã vào phòng lại đang phát hiện manh mối.
“Cái này chắc là khóa hồn đinh, nhưng cái hộp này mở làm sao?”
“Ở đây có một tờ giấy.”
‘Chìa khóa hộp bị Quỷ Tân Nương giấu trong lễ đường. Gợi ý: Có liên quan đến trình tự bái thiên địa.’
Đại Hùng nghe xong liền tái mặt:
“Còn phải quay lại lễ đường?! Với lại, bái thiên địa trình tự là cái quỷ gì vậy?”
Ba người trong phòng bắt đầu hoảng, làn đạn lại được dịp cười như điên:
【Ha ha ha, thảm quá, nhưng tôi coi mà vui ghê.】
【Người trên, không chỉ mình bạn đâu.】
【Bái thiên địa là nghi lễ kết hôn truyền thống: nhất bái thiên địa, nhị bái cao đường, phu thê đối bái. Xong là hoàn thành hôn lễ.】
【Vậy chìa khóa giấu ở đâu, ai còn nhớ bố cục lễ đường không?】
【Không quan trọng đâu, quan trọng là chủ livestream có dám quay lại lễ đường không?】
Cùng lúc đó, hai nhóm còn lại cũng tìm được hộp chứa khóa hồn đinh, nhưng chìa khóa cũng đều bị Quỷ Tân Nương giấu mất.
【Tờ giấy đạo sĩ để lại có nói Quỷ Tân Nương sẽ ngủ vào canh năm mà, đợi lúc đó đi.】
【Người trên tỉnh lại đi, không thấy trò chơi giới hạn thời gian à? Còn có một tiếng rưỡi thôi!】
【Xem ra chỉ còn cách hy sinh một người đánh lạc hướng Quỷ Tân Nương.】
【Waa, dùng từ “hy sinh” mà nghe có lý quá... Tôi thấy Đại Hùng được đó. Điểm có thể hù rớt ít nhất, chắc không bị dọa rớt mạng.】
【Đúng rồi, Đại Hùng lên!】
【Đại Hùng cố lên, tặng anh cái chiến hạm tinh tế nè.】
Trái ngược với không khí sôi nổi trong làn đạn, vài người trong mật thất lại vô cùng ủ rũ. Bên ngoài gió lạnh rít từng cơn, thỉnh thoảng còn vang lên tiếng gọi da diết của Quỷ Tân Nương:
“Lý Lang hại ta ~”
Không ai dám bước chân ra ngoài.
Đúng lúc đó, Thượng Yên Lạc bất ngờ moi ra một hộp nhỏ:
“Ở đây có gì này.”
“Hoàn hồn hương đốt hương này có thể triệu hồi linh hồn Lý Lang, tái hiện cảnh hai người gặp nhau ban đầu. Tác dụng kéo dài năm phút, sau năm phút thì mất hiệu lực.”
“Ai, có bao nhiêu cây hương?”
“Ba cây.”
“Vậy là có ba cơ hội. Đi, tập hợp mọi người lại, cùng nhau nghĩ cách.”
Lúc rời khỏi đông sương phòng, tám người đã hẹn nhau: tìm được khóa hồn đinh thì quay lại tập hợp. Khi nhóm Đại Hùng quay lại, bốn người còn lại cũng đã có mặt. Thậm chí còn giúp tìm khóa cho người bị dọa rớt mạng.
“Lý Càn đâu?” Có người phát hiện thiếu một người.
“Rớt mạng rồi.”
Câu trả lời này khiến bốn người còn lại sững sờ.
“Sao cậu ấy lại rớt?”
“Bị Quỷ Tân Nương ôm trúng.”
“Thảm thật...” Mọi người lặng lẽ tiếc thương.
Thượng Yên Lạc nhìn bộ dạng bọn họ cũng thê thảm không kém, bèn thắc mắc:
“Ủa, Quỷ Tân Nương ở chỗ tụi tôi mà, mấy cậu không bị gì chứ?”
“Bọn tôi bị quản gia dẫn theo gia đinh đuổi theo nguyên đường.”
“Đánh hả?”
“Đánh thì còn đỡ, cùng lắm bị ăn đòn, nhưng mấy người đó… dọa quá đáng luôn.”
Một anh lớn trong nhóm không nhịn được, rơi nước mắt cay đắng.
Cùng tổ với anh ta là một ngự tỷ xinh đẹp, vậy mà lúc này lại không nhịn được bật cười thành tiếng, khiến những người còn lại ngẩn ra. Trong hoàn cảnh kinh dị thế này, làm sao còn có thể cười được?
Ngự tỷ cố nén cười, nói: “Tên gia đinh kia, nhìn y hệt cậu, mặc váy, tô son, còn cài cả hoa lên đầu. Bắt được người cũng không đánh, chỉ ôm thôi.”
Mọi người nhìn về phía Đại Hùng, tiếp đó đồng loạt tưởng tượng ra cảnh tượng kia, không nhịn được phá lên cười.
【Ha ha ha… tôi vừa tua lại đoạn phát sóng trực tiếp bên đó xem thử, cười muốn xỉu, mọi người mau đi xem đi.】
【Gia đinh thật sự xinh đẹp như hoa á.】
【Ở một mức độ nào đó mà nói, độ kinh dị không thua gì quỷ tân nương.】
【Ha ha ha ha ha…】
Khi làn đạn toàn màn hình đang đồng loạt thưởng thức “dung nhan mỹ miều” của gia đinh, thì trong mật thất, mấy người còn lại đã bắt đầu bàn bạc cách lấy chìa khóa.
Tác giả có lời muốn nói:
Quỷ tân nương: Bắt được tiểu khả ái rồi, sao giờ lại không thấy đâu? Có phải đang trốn trong góc đọc tiểu thuyết không hả!!