Edit Ngọc Trúc
Một đêm ngủ say, tinh thần của Thịnh Cảnh vô cùng sảng khoái, có lẽ là vì tối qua cái chăn ấy mang theo hương nắng ấm dễ chịu.
Hai ngày nay trời mưa dầm liên miên, vậy nên có phải Đồng Du đã chuẩn bị sẵn sàng mọi thứ cho hắn  từ mấy hôm trước rồi không?
Có lẽ vì giấc ngủ quá ngon, Thịnh Cảnh nằm trên giường rúc rích thêm một lúc mới chịu dậy, theo thói quen bước đến bên cửa sổ kéo rèm, liền trông thấy nơi xa trên con phố có một thiếu niên đang chạy bộ. Không hiểu vì sao, rõ ràng không nhìn thấy nét mặt của Đồng Du, nhưng chỉ cần nhìn một cái như vậy, liền khiến người ta vô cớ cảm thấy tâm trạng sáng sủa. Tựa như sáng sớm không có mặt trời kia cũng trở nên tươi đẹp hơn vài phần.
Đơn giản rửa mặt xong, Thịnh Cảnh thay một bộ đồ ở nhà rồi xuống lầu. Trong phòng khách, người máy gia dụng tiểu béo đang siêng năng dọn dẹp vệ sinh.
“Tiên sinh, chào buổi sáng.” Vừa nghe thấy Thịnh Cảnh xuống lầu, tiểu béo lập tức xoay người về phía cầu thang, đôi mắt to kiểu hoạt hình chớp chớp chào hỏi.
“Chào buổi sáng.” Thịnh Cảnh theo phản xạ đáp lại một câu, đến khi nhận ra thì mới phát hiện bình thường mình vốn không đáp lời người máy. Việc người máy chào hỏi chủ nhân là do thiết lập sẵn trong hệ thống, mà hắn trước giờ chỉ ra lệnh mà thôi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play