Edit Ngọc Trúc
“Tôi… tôi vẫn có chút sợ.” Tuy ý tưởng là do Tuấn Tài đưa ra, nhưng càng tới gần đám quỷ mặc đồ trắng dày đặc ấy, hắn lại càng thấy sợ, chỉ có thể dùng giá trị tiêu hao để cố gắng nâng đầu mình lên theo một đường cong ổn định.
“Sợ cái gì, bọn chúng đều là quỷ đã gào khóc đến khi năng lượng tiêu tán rồi, chắc chắn sẽ không tái phạm.” Đặng Bằng Bằng cổ vũ hắn, cũng là tự cổ vũ mình.
“Không sai, hơn nữa những quỷ hồn ở đây toàn làm mấy chuyện gièm pha ly gián, không phải hung bạo đánh người, chắc là sẽ không ra tay với chúng ta.” Lý Thiệu phân tích một cách khách quan.
“Mọi người đều là quỷ, vì sao chúng ta phải sợ bọn họ?” Warsaw bỗng nhiên nói.
Mọi người ngẩn người—đúng vậy, bọn họ cũng đã chết rồi, đều là quỷ, vậy sao lại phải sợ?
Bốn người chỉnh lại tư thế, đứng thẳng hơn một chút, rốt cuộc cũng bước tới trước mặt đám quỷ kia. Nhưng họ đứng đấy một lúc lâu, đám quỷ kia lại không có chút phản ứng nào, thậm chí không có ai ngẩng đầu tò mò nhìn họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT