Bạch Vãn Sương hoàn toàn không mảy may nhận ra, suốt đoạn đường vừa rồi nàng đã “thu hoạch” không ít. Tuy thân thể hiện giờ đã bước vào cảnh giới Bích Cốc, nhưng vẫn không nhịn được mà mua vài món ăn vặt – mỗi thứ một chút, vừa đủ để nếm thử cho biết mùi vị.
“Cái gì vậy? Tòa lầu kia cao thật đấy.” Vừa rẽ sang con phố khác, nàng liền ngẩng đầu nhìn thấy một tòa kiến trúc đồ sộ, bất giác thốt lên.
“Dị Bảo Các. Bên trong mọi vật đều theo hình thức đấu giá, thứ gì cũng có.” Tả Thính Hàn đáp.
Đã đến đây rồi, chẳng lẽ lại không vào xem?
Thế là cả hai bước vào Dị Bảo Các. Nhờ lệnh bài thân phận của Tả Thính Hàn, bọn họ được sắp xếp vào thượng đẳng bao gian.
“Nhị vị cứ từ từ dùng.” Thị đồng mang linh quả lên, từng quả bóng lưỡng lấp lánh, tươi mọng ngọt lành, cỡ như chú chim nhỏ bằng gỗ kia.
“Linh quả có thể thanh lọc tạp chất trong cơ thể, đợi ăn xong mấy món kia hãy dùng đến thứ này. Đây là sản nghiệp của Lục sư bá ngươi, cứ yên tâm mà ăn.” Tả Thính Hàn nhấp một ngụm trà, đẩy đĩa linh quả sang phía nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play